Lee thiếu gia ngay đêm nhậm chức chủ tịch, lại vì ngạt khí và rượu, ngất đi ngay sau đó, doạ cho Lee gia người người náo loạn một phen.
Jung Sungchan trước ánh mắt kinh sợ của mọi người, cẩn thận để Mark nằm xuống giường, vai trái vì bám khói mà đen một mảng. Lee phu nhân trước tình cảnh này suýt nữa ngã khuỵu tại chỗ, vừa bực bội vừa lo lắng đan xen, biết Sungchan là thân cận của hắn, bà cũng chỉ biết tìm đến y mà chất vấn.
- Thế là thế nào! Tại sao nó lại thành ra thế này!
Lee phu nhân cuống đến dậm chân loạn xạ, khoé mắt hồng hồng xúc động, chỉ thẳng tay vào y không nể nang hình tượng. Con trai bà là điều có ý nghĩa nhất trong cuộc đời này của bà, hắn vừa mới khỏi bệnh chưa lâu, lại gặp chuyện tai quái này, nếu như thực sự Sungchan không đến cứu kịp, thực sự xảy ra chuyện, bà phải làm sao mới sống tiếp được đây.
Tâm lí của người làm mẹ thấy con mình thế này cũng không tính là ác nữ đả kích. Sungchan bị mắng cũng chỉ biết im lặng. Lee phu nhân kích động như vậy, y cũng không có cách nào khiến bà nguôi giận, chi bằng cứ để bà trút giận đi.
- Nó làm sao! Tôi hỏi cậu, đang yên đang lành, nó làm sao lại như vậy?
Phu nhân Lee đương nhiên không tin con trai bà tự dưng cao hứng vì rượu mà châm lửa đốt cả phòng. Nghĩ bằng đầu gối cũng không hợp logic. Bà biết Sungchan nắm rõ ẩn tình. Thế nhưng người này hôm nay cứ đần ra như một tên đầu gỗ, mắng không nói, nói không thưa, hỏi không thèm trả lời, khiến cho bà khí tức bốc lên đến đỉnh đầu.
- Tôi không biết, thưa phu nhân.
Đáp lại năm, sáu lần hỏi, Sungchan chỉ biết đưa ra một câu trả lời chẳng ai thấy thoả đáng. Chính y cũng tiến thoái lưỡng nan lắm chứ. Chẳng lẽ lại khai rằng quý tử của phu nhân vì người tình trong mộng không đoái hoài rồi phát điên đập phá đồ đốt phòng? Rồi sự tình này cũng khác nào ngọn lửa ban nãy kia? Cháy một đám lớn, sau đó lan luôn sang Lee Donghyuck?
Y không muốn như thế. Cậu chủ tự làm tự hiểu, Donghyuck, căn bản không có tội, không đáng sau này như y phải đứng đây nghe vu oan mắng chửi.
Lee lão gia một mực dùng hết lời ngọt dỗ dành vợ mình, một bên cũng bồn chồn chẳng kém, nhìn bác sĩ bên giường chăm chú xem bệnh, trong lòng thầm mong con trai không xảy ra chuyện gì quá nghiêm trọng.
...
- Thiếu gia chỉ là bị ngạt khí nhẹ, cộng thêm rượu ngấm nhiều, dẫn đến dạ dày có phản ứng kháng lại, chỉ cần nghỉ ngơi, tôi kê cho đơn thuốc, uống ba ngày, sau đó phải kiêng rượu một tháng, ăn uống hợp lí một chút, tránh dẫn đến phát sinh bệnh đau dạ dày cấp tính.
Y sĩ cúi người lấy giường làm điểm đặt giấy, vừa viết vừa nói.
- Không sao là tốt rồi, tốt rồi.- Lee lão gia thở phào nhẹ nhõm, xoay mặt vợ mình áp vào lồng ngực, nhẹ nhàng vỗ về trấn an.
Lee phu nhân sau khi vượt qua nỗi kinh hãi, chờ cho y sĩ nhường chỗ, liền lao nhanh đến bên mép giường, bàn tay cẩn thận chầm chậm sờ loạn trên mặt hắn.
- Thiếu gia có thể ngày mai sẽ tỉnh, chậm nhất là ngày kia, mọi người nên giữ yên tĩnh , để cậu ấy nghỉ ngơi.
- Được, được, bác sĩ Kim, tôi tiễn ông.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic][MarkHyuck] Có Chồng Không Thể Ly Hôn!
RandomNguyên tác: Grinsell Tại sao Donghyuck lại phải ly hôn với chồng mình? Đừng có bắt cậu làm mấy điều không bao giờ xảy ra đó nữa!