Tiếng dép lẹp kẹp vang lên dọc hành lang rộng lớn, bóng dáng người phụ nữ trong chiếc áo choàng lông cao quý, trên tay bà là một khay bánh còn nóng. Người phụ nữ đó đi đến mãi đến cuối hành lang, rồi chợt dừng lại, quay người đứng yên lặng trước một căn phòng kín cửa.
Cộc. Cộc.
Tiếng gõ cửa khô khốc vang lên nhưng không có người đáp lại, dường như đã hình thành nên một thói quen, người đó buông một tay khỏi khay, vặn chốt nắm cửa. Âm thanh trong căn phòng kín như được hoá giải mà thoát ra bên ngoài, là những bản Sonata được tua chậm lại. Bà không lấy làm ngạc nhiên, nhìn cậu con trai đang ngồi an tĩnh trên thành cửa sổ nhìn ra ngoài vườn cây, một chân co lên, nhàn nhã hưởng thụ.
- Mark, con có đói không?
Người con trai tên Mark nghiêng đầu về phía bà, những tia nắng nhẹ soi chiếu một nửa gương mặt đẹp đến hoàn hảo của hắn, đôi khi nó khiến bà tự hào vô cùng, một đứa con xinh đẹp. Mark thấy mẹ nhìn mình đầy chờ mong, lười biếng rũ mắt xuống, thoát khỏi thành cửa sổ mà đi đến giường, thả người rơi xuống.
- Con không đói.
- Đừng nói vậy, con xem người con đã gầy biết bao nhiêu...
- Con lớn rồi, mẹ đừng quản nhiều như vậy.
Mark giơ cánh tay trái còn mỗi da bọc xương, trắng trẻo nên nhìn ngắm. Cũng không hẳn là quá gầy.
Lee phu nhân thở dài nhìn Mark bất lực, dặn dò hắn vài câu xong thì đặt đĩa bánh lên bàn, sau đó rời khỏi phòng. Hắn im lặng trầm mặc đối diện trần nhà, xác định mẹ đã rời đi mới ngồi bật dậy, vẻ mặt hiện rõ sự buồn bã.
Lee Mark, thiếu gia độc nhất của nhà họ Lee, con trai chủ tịch tập đoàn thời trang M năm nay tính tròn 20 tuổi. Mark có vẻ ngoài khá lai Tây, nhưng hắn hoàn toàn là người Đại Hàn, cũng chính vì vậy mà gương mặt hắn đẹp một cách xuất sắc, chính là kì tích trong kì tích của gia tộc. Được coi là học sinh có thành tích tốt ở trường Đại học A, điểm số tuyệt đối, chơi thể thao không hạn chế bất cứ môn nào, con người hoàn hảo như vậy, vừa giàu, vừa học giỏi lại đẹp trai, một đứa con sinh ra đã định sẵn vạch đích, tương lai xán lạn hơn vạn người, ai ai cũng ghen tỵ với hắn.
Thế nhưng, thay vì sinh ra là niềm tự hào, là người thừa kế sáng giá của gia tộc, thì lại có một nỗi khổ trong sâu thẳm của Mark cũng như ba mẹ hắn, một bí mật nắm quyền sống còn của cả gia tộc Lee. Năm 4 tuổi, hắn bị chẩn đoán mắc một chứng bệnh lạ sau khi mẹ hắn thấy hắn sáng thì bình thường, tối thì cười khanh khách, còn chơi đồ chơi rất vui vẻ, không chịu học hành. Bệnh viện nói chưa từng thấy trường hợp này, chỉ gọi tạm là Đa nhân cách, tạm thời chưa có phương pháp chữa trị. Khi biết được tin dữ, ông Lee như sét đánh ngang tai, vừa thương con vừa lo lắng không biết mình đã làm sai điều gì để con phải chịu sự thống khổ này, còn bà Lee thì khóc suốt cả một đêm đến nỗi hai mắt sưng lớn, phải chườm đá rất nhiều lần mới hết. Nhưng trong cái rủi ít ra còn có được phần nào sự may mắn, Mark lớn lên rất bình thường, đầu óc thông minh lanh lợi, bản chất quý tộc thần thái hiện rõ, trong lớp không kết quá nhiều bạn, lạnh lùng ít nói, đối với những kẻ bắt nạt mình liền ra tay tàn nhẫn, không tha bất cứ ai, còn có khả năng tự vệ tốt đến vậy, ông bà Lee nghe quản gia và giáo viên kể, ban đầu thì kinh hãi, về sau vẫn dùng tiền bao che, cho rằng con mình không làm vậy, chắc chắn sẽ có nhiều kẻ lợi dụng coi thường.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic][MarkHyuck] Có Chồng Không Thể Ly Hôn!
RandomNguyên tác: Grinsell Tại sao Donghyuck lại phải ly hôn với chồng mình? Đừng có bắt cậu làm mấy điều không bao giờ xảy ra đó nữa!