Chương 61: Cuộc sống mới

8 3 0
                                    

"A!!"

Tiếng thét đau đớn của cha dượng khiến cô bé bừng tỉnh. Nhược Đình Giai nhanh chân bước đến bên cạnh, cô ngồi xuống cởi áo khoác của mình ra khoác lên người Giai Đinh, môi cong lên thành nụ cười: "Đến đúng lúc chứ?"

Nhược Đình Giai cũng theo thế bế Giai Đinh lên. Giai Đinh mơ màng nhìn Nhược Đình Giai.

Đây là mơ sao?

"Con quỷ cái, chết tiệt tao giết chết chúng bây!" Cha dượng tức giận cầm lấy con dao lao về phía hai người.

Nhược Đình Giai thì chăm chú nhìn Giai Đinh còn cô bé thì sợ hãi la lên:
"Cẩn thận!"

Nhược Đình Giai nghiêng đầu mỉm cười với Giai Đinh.

Khi tên cha dượng kia chạy đến gần họ. Lục Lạc bên cạnh lập tức đá bay ông tận mấy mét.

"Lục Lạc giao ông ta cho cậu." Nhược Đình Giai nhẹ nhàng nói.

"Yên tâm, mình nhất định chăm sóc tốt cái tên này!" Lục Lạc cười nói.

Nhược Đình Giai xoay người bế cô bé ra xe. Cô cất giọng dịu dàng: "Đừng sợ! Nghỉ ngơi thoải mái đi. Không ai dám đến tìm nhóc nữa đâu!"

Nhược Đình Giai định quay đi thì Giai Đinh chợt nắm giữ lấy góc áo cô lại.

"Có chuyện gì sao?" Cô khó hiểu hỏi.

Giai Đinh mím môi rồi ôm lấy Nhược Đình Giai bật khóc: "Em còn tưởng là chị không đến!"

Nhược Đình Giai không biết phải thế nào, suy nghĩ một chút thì xoa xoa lưng Giai Đinh.

Nhược Đình Giai cả ngày cũng không nhận được điện thoại của Giai Đinh, có lẽ cô nhóc đã có lựa chọn rồi. Lục Lạc đến cô. Trong lúc hai người đang trên đường trở về thành phố Kế Đô thì nhận được cuộc gọi của cô nhóc này.

"Chị Đình Giai, là em!"

"Que kem, chị nhớ không?"

"Có chuyện gì sao?" Nhược Đình Giai nghe giọng Giai Đinh có chút khác nên mở miệng hỏi.

"Chị ơi, cứu em với!"

"Em có cảm giác mình sẽ không sống được cho đến sáng mai."

Giọng của Giai Đinh ở bên kia nghẹn ngào vang lên. Nhược Đình Giai còn nghe tiếng mắng chửi của tên cha dượng.

Giai Đinh thấy cô im lặng càng quýnh quáng lên: "Chị, em van chị, em lạy chị. Xin chị cứu em, cứu em với!"

"Cứu nhóc rồi, cuộc sống của nhóc phải giao cho tôi. Nhóc đồng ý không?" Cô chậm rãi nói.

"Làm trâu làm ngựa em cũng nguyện!" Giai Đinh khẳng định nói.

"Cố gắng đợi một lúc, tôi đến ngay!"

Nhược Đình Giai tắt máy, cô hướng mắt về phía tài xế: "Lục Lạc, quay lại giúp mình!''

Một người tay lái lụa như Lục Lạc nên đã đến nơi rất nhanh.

Nhược Đình Giai từng nghĩ cô bé này sẽ không chọn tìm cô. Vì suốt mấy ngày cũng không thấy tin tức. Nhưng không ngờ vào phút cuối cùng cũng chịu tìm cô.

Đừng Sợ Hãy Để Anh Yêu EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ