Chương 81: Lục Lạc gặp nạn [2]

7 2 0
                                    

Lục Lạc cười khinh thường: "Trình Sở, cậu không có khả năng giết được Nhược Đình Giai."

Trình Sở tức giận nói: "Có gì mà không được? Chỉ cần là thứ Trình Sở tôi muốn. Đều được."

Lục Lạc lạnh lùng nói: "Được. Vậy cậu có khả năng thì giết đi. Nếu không sợ Lục gia, Trương gia, và Amory Michael thì đến lúc đó đừng nói là mạng cậu đến Trình gia cậu cũng khó giữ."

Trình Sở nghiêng đầu cười đểu. Hắn ta bấm nút gọi còn giơ giơ màn hình trước mặt Lục Lạc. Cô nàng nhận ra dãy số điện thoại trên màn hình, đó là của Nhược Đình Giai. Lục Lạc còn chưa kịp phản ứng thì đầu dây bên kia đã vang lên giọng nói.

[Alo.]

"Là tôi Trình Sở. Nhược Đình Giai đúng không?'' Trình Sở đắc ý nhướng mày nhìn Lục Lạc.

Giọng Nhược Đình Giai lạnh lùng vang lên: [Không thì sao?]

[Tìm người khác chơi đi. Tôi không rảnh để nói chuyện với Trình gia chủ.]

Trình Sở vội nói: "Có người muốn nói chuyện với cô đấy!"

Nói rồi hắn ta đưa điện thoại về phía Lục Lạc: "Lục Lạc cô nói gì với bạn mình đi!"

[Lục Lạc?]

[Sao cậu ở đấy. Cậu có bị gì không? Trình Sở có làm gì cậu không?]

Lục Lạc nghe thấy giọng Nhược Đình Giai có vẻ gấp gáp, chắc cô đang rất lo lắng. Lục Lạc không thể để cô lo lắng, cũng sẽ không để cô vì mình vào chỗ nguy hiểm. Cô nàng quyết định không hé răng nửa lời.

Trình Sở thấy cô nàng cứng miệng như thế liền dùng thanh sắt đã nóng từ trong chậu than đỏ trực tiếp dán thẳng vào người Lục Lạc. Trình Sở luôn muốn một ngày nào đó bắt tất cả mọi người đã xem thường hắn phải trả giá. Nên những thứ tra tấn tàn nhẫn thế nào hắn ta đã chuẩn bị sẵn.

"AAAAAA" Sức nóng của sắt ấn vào người cùng với những vết thương lớn nhỏ do roi da vừa rồi. Lục Lạc không khỏi la hét trong đau đớn.

Trình Sở cười hả hê: "Xem cô còn cứng miệng không?"

Nhược Đình Giai nghe được tiếng thét tràn đầy đau đớn như sắp chết đi của Lục Lạc. Cô đứng phất dậy, thét lên trong điện thoại: "Lục Lạc. Cậu làm sao thế? Lục Lạc trả lời mình đi. Lục Lạc."

Lục Lạc yếu ớt nói: "Mình không sao? Cậu đừng lo.''

[Trình Sở, Lục Lạc xảy ra chuyện gì tôi nhất định không tha cho anh.]

Trình Sở liền tắt máy. Hắn ta khoái chí nói: "Cô nói xem. Nhược Đình Giai bao lâu sẽ đến đây."

Lục Lạc vừa rồi như đi dạo một vòng quỷ môn quan. Cô chẳng còn sức lực nào để quan tâm đến hắn. Lục Lạc nhắm mắt lại cô nàng mặc kệ hắn ta nói nhảm.

Trình Sở thấy Lục Lạc không để tâm hắn ta cũng không buồn nói nữa dù sao mục đích hắn ta cũng đã đạt được. Lúc hắn ta dặn dò thuộc hạ cố ý nói lớn cho Lục Lạc nghe: "Tăng cường người canh gác nhìn thấy kẻ lạ mặt giết ngay không hỏi."

Đừng Sợ Hãy Để Anh Yêu EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ