75. 18 tuổi

2.8K 255 11
                                        

Ngày sinh nhật, sau khi tan học, Cố Tịnh Nhuyễn bị Hứa Phán Phán lôi kéo đến một quán ăn nhỏ, ngoại trừ chủ quán thì không có ai hết.

Cố Tịnh Nhuyễn tìm một chỗ ngồi xuống, rót cho mình cùng Hứa Phán Phán mỗi người một ly nước.

"Ngươi cười một cái coi, có ai sinh nhật không cười không."

"Đây là ngươi nói phải cho ta ăn sinh nhật sang xịn?"

Thật ra cũng không phải cảm thấy quán ăn nhỏ không tốt, mà là không có được cảm giác nghi thức như là nàng nói.

"Ngươi chà đạp thành ý của ta?" Hứa Phán Phán trừng mắt.

"Ngươi không cảm thấy hiện giờ ngươi nấu cho ta một bát mì trường thọ càng có thành ý hơn sao?" Cố Tịnh Nhuyễn trả lời.

Hứa Phán Phán đầu tiên là dừng một chút, sau đó vội vàng lắc đầu: "Ta không dám."

"Ta dám ăn ngươi còn không dám làm?"

Cố Tịnh Nhuyễn nhìn nàng chằm chằm, có lẽ là hơi mang thất vọng, dẫn tới Cố Tịnh Nhuyễn lúc nói chuyện khá ư là hung dữ.

"Không có ta thì ngươi biết ăn sinh nhật với ai?" Hứa Phán Phán không để ở trong lòng, làm ra vẻ mặt thâm tình.

Cố Tịnh Nhuyễn giả vờ nôn mửa một chút, tiếp theo khó hiểu nói: "Ngươi không cảm thấy quán ăn này rất kỳ quái sao?"

Hứa Phán Phán: "Kỳ quái chỗ nào?"
Nói xong còn nhìn quanh bốn phía.

"Chính là rất kỳ quái, sao trống vắng dữ vậy?" Cố Tịnh Nhuyễn vừa nói vừa khắp nơi đánh giá, theo sau lại nói, "Ta biết rồi!"

Hứa Phán Phán áp xuống kinh hoảng trong lòng, bình tĩnh hỏi: "Ngươi biết cái gì?"

Cố Tịnh Nhuyễn thần bí ngoắc tay, Hứa Phán Phán hiểu ý chụm đầu lại gần, nghe thấy nàng nói: "Khẳng định là cái quán này làm đồ không thể ăn, chứ sao có thể vắng hoe không người thế này?"

Hứa Phán Phán còn tưởng rằng cô biết cái gì, dọa nàng hết hồn.

"Không có khả năng, ta nghe nói mì quán này đặc biệt ngon, cho nên mới cố ý tới."

Cố Tịnh Nhuyễn gật gật đầu, xem như tạm thời tin tưởng lời nàng nói, sự thật chứng minh Hứa Phán Phán không lừa nàng, mì xác thật ăn rất ngon.

"Ngươi vừa rồi có ước nguyện không?"

Cố Tịnh Nhuyễn hút mì lắc đầu, ăn mì cũng cần ước nguyện?

"Ước mau lên, bát mì này chính là bánh sinh nhật của ngươi hôm nay, mau mau ước đi."

Cố Tịnh Nhuyễn: ?
Là do cô quá hiền dịu với người khác sao?

"Ngươi ngược đãi ta?"

Hứa Phán Phán ho nhẹ một tiếng: "Không phải ngược đãi, mau ước nguyện."

Bị Hứa Phán Phán đốc thúc, Cố Tịnh Nhuyễn đành phải nhắm mắt lại, ước một cái nguyện vọng.

"Ngươi ước cái gì?"

"Nguyện vọng là bí mật, làm sao có thể nói."

"Không nói ta cũng biết, kiểu gì cũng liên quan tới Tạ Tri Ý."

Xuyên thành tiểu tiên nữ của nữ xứng tỷ tỷNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ