Cảm xúc của Tô Nam dâng trào khi kể lại giấc mơ thần kỳ này cho Hàng Chính nghe. Anh ngáp dài nhìn kim đồng hồ đeo tay dần dần nhích từ số ba giờ đến năm giờ, mà đôi mắt của cô gái trước mặt này cứ như bốc lửa, không có ý định dừng lại. Đối với chính bản thân anh trong giấc mơ của Tô Nam, anh nghĩ cô suy nghĩ về anh quá sai rồi.
Nếu như anh đã quyết định làm chuyện gì thì chắc chắn anh sẽ không từ một thủ đoạn nào để hoàn thành nó. Anh căn bản sẽ không có suy nghĩ buông tay thì buông tay. Vậy nên lúc cô đỏ mắt, sụt sịt mũi lên án việc anh cứ thế bỏ rơi cô trong giấc mơ, anh cảm thấy cực kỳ khó chịu. Sau đó anh bóp mặt Tô Nam rồi nói: "Anh nói cho em biết, em nghĩ quá sai về người đàn ông của em rồi. Nếu những chuyện này đều là thật, anh nói em nghe, đầu tiên anh chắc chắn sẽ không buông tay em. Thứ hai, tên khốn khiếp dám làm tổn thương em trong mơ đó sẽ không có khả năng thấy được ngày mai nữa."
"Hu hu hu, anh đúng là khoác lác, anh đừng nghĩ rằng em không biết quân nhân không thể tấn công người dân." Tô Nam khinh bỉ lời nói của anh.
Có lẽ vì lời nói dối bị phơi bày, Hàng Chính đen mặt lại rồi tắt đèn đi. Sau đó anh ngồi bên giường, ôm Tô Nam vẫn còn khóc không chịu dừng vào lòng: "Phí sức nói nhiều làm gì, ngủ cho ông."
"Hàng Chính này, giáo dục quân đội nhân dân của chúng ta chỉ dựa vào sự thật, lấy pháp luật làm thước đo chuẩn mực, qua quýt khoác lác như thế này không được." Tô Nam tìm một nơi thoải mái trong lòng anh rồi tiếp tục nói: "Nhưng mà không sao, chỉ cần em vẫn còn được ở bên cạnh anh thì tốt rồi."
"Sau này em có thể mơ hai chúng ta bên nhau hạnh phúc đến già được không vậy, nghe em kể về giấc mơ này khiến anh cảm thấy hơi sợ. Không được Tô Nam, khi trở về đi làm, anh phải theo em, hỏi rõ chủ quán xem rốt cuộc em có tính cách như thế nào. Nếu không thì anh không yên tâm được mất... Tô Nam... Nam Nam."
Đột nhiên Hàng Chính phát hiện cô không nói gì nữa, cúi đầu nhìn mới phát hiện cô gái mới vừa khóc không dứt đã chìm vào giấc mơ đẹp rồi. Anh cong môi cười trong đêm tối, sau đó nhẹ nhàng hôn lên trán Tô Nam, nhỏ giọng nói: "Nam Nam, ngủ ngon."
Anh sẽ không để em phải bất lực giống như trong giấc mơ ấy, ít nhất anh sẽ nghĩ cách để cho em cảm nhận được cảm giác an toàn.
Nam Nam, đừng sợ.
Anh sẽ luôn như vậy.
Kết quả bời vì đêm hôm khuya khoắt, Tô Nam kéo Hàng Chính anh để kể lể về giấc mơ thần kỳ của mình. Vậy nên thiếu tá Hàng của chúng ta trước giờ đều dậy sớm để nâng cao sức khỏe, ăn nhiều ăn khỏe lần này lại thức dậy vào lúc mặt trời đã lên cao. Mà Tô Nam trong ngực anh vẫn còn có thể ngủ, lúc tỉnh lại, cô vẫn còn đang nhỏ giọng ngáy khò khò.
Hàng Chính rón rén đứng dậy, anh nhanh chóng đánh răng rửa mặt thay quần áo, sau đó chuẩn bị đến sân của khách sạn để tập luyện một chút, ra vẻ giả dối là bản thân thức dậy sớm.
Thế nhưng điều khiến anh không ngờ tới chính là lúc vừa mới mở cửa, còn chưa kịp xuống lầu thì đã thấy Cố Quyền Đông đang tập đánh quyền ở sân tầng dưới. Lúc nhìn thấy anh, anh ta lập tức ngẩn người đứng tại chỗ, trên tay vẫn còn duy trì động tác tập quyền của quân đội.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Tô Hàng Hướng Nam - Trương Tâm Thiêu
Lãng mạnTên truyện: Tô Hàng Hướng Nam Tác giả: Trương Tâm Thiêu Thể loại: Hiện đại, quân nhân, ngôn tình, ngọt ít ngược, phúc hắc, đô thị tình duyên Độ dài: 83 chương + 2 phiên ngoại Văn án: Có câu nói: Ba tội bất hiếu, không con nối dõi là tội lớn nhất. Kh...