Đêm khuya luôn là thời điểm mà người ta đi ngủ hoặc muốn làm điều gì đó khác biệt, ví dụ như là đi chơi khuya hay là kiếm đại một gốc nào đó để tự chất vấn bản thân mình.
Mikey đi đến tiền sảnh đường, cậu bước xuống ba bậc thang rồi sau đó ngồi xuống. Đôi mắt đen láy vô cảm của Mikey nhìn chằm chằm xuống mặt đất, nơi đó đã từng có một trận pháp rất lớn và bản thân cậu cũng đã từng ôm một người rất mạnh mẽ đã khuỵu xuống tại nơi đó. Gió đêm lạnh lẽo quất mạnh vào người của Mikey khiến cho sự phẫn nộ cùng chua xót nổi lên nơi đáy lòng.
Nơi này, bốn năm trước, Harry Potter bị phản phệ cho nên đã bị Voldemort giết chết, cậu lúc đó quỳ xuống cầu xin người đàn ông ấy đừng giết ba của mình nhưng đáp lại đó chính là việc ông ta đánh ngất cậu rồi để cho cậu tận mắt chứng kiến cảnh ba và mọi người bị giết chết. Sau đó cậu lại gặp ông ta ngồi ở dưới đó, một mình tự suy ngẫm trong gió đêm, cậu lúc ấy đã chất vấn gã đàn ông nọ rằng ông ta đã có bao giờ xem cậu và Harry là gia đình của mình không thì hắn lại đáp rằng hắn chưa bao giờ xem Mikey và Harry là gia đình của mình.
Kisaki nhìn Mikey đang ngồi ngẩn người giữa trời gió se lạnh, đôi mắt hắn hơi ánh lên chút phức tạp nhưng hành động lại rất dứt khoát. Mikey cảm nhận được có thứ gì đó được đắp lên người mình, cậu xoay đầu lại nhìn thì đôi mắt liền hóa lạnh khi nhìn thấy bóng hình của Kisaki, cậu hất tấm áo choàng ấm áp nọ rồi tựa cằm của mình lên cánh tay.
"Trời trở lạnh rồi, anh đi vào trong đi."
"Không mướn mày quan tâm."
Mikey trả lời một cách ngắn gọn rồi tiếp tục ngắm nhìn mảnh sân trước mắt, Kisaki nhướng mày rồi ngồi xuống cạnh cậu.
"Mọi chuyện đều đã kết thúc rồi, đừng tự khiến bản thân thêm mệt mỏi nữa. Anh thừa biết rằng anh không thể làm gì tôi mà."
Mikey tự mình dịch ra xa, cậu chán ghét Kisaki bao nhiêu thì lại càng ghét bỏ cái tính cách yếu đuối và ngây thơ ngày trước của mình bấy nhiêu. Nếu như năm đó cậu không va chạm phải hắn ở sân ga, nếu năm đó cậu không cứu hắn ta khỏi tay của bọn lưu manh thì có lẽ khi bị hắn ta đâm cho một nhát sau lưng cũng sẽ không đau đớn và mệt mỏi như bây giờ.
"Cút đi."
Thái độ lạnh nhạt này của Mikey vốn đã nằm trong dự tính của Kisaki rồi nhưng nó vẫn chẳng thể làm hắn hài lòng được. Hắn đưa tay ra kéo Mikey sát lại gần mình rồi đưa tay ra bóp cằm của cậu.
"Đừng có né tránh tôi!"
Mikey cũng không vừa gì mà nhìn lại, trong đôi mắt đen láy là lửa giận ngút trời, Kisaki mỉa mai.
"Anh đang hận tôi lắm chứ gì? Anh chỉ hận rằng không thể giết tôi nhưng như tôi đã nói, anh không thể giết tôi."
"Tao sẽ khiến cho mày phải trả giá vì những gì mày gây ra cho tao, Kisaki!"
Hắn cười phá lên, bàn tay cũng không nặng không nhẹ mà sờ khắp mặt cậu.
"Vậy thì đến đây! Cho tôi nhìn thấy anh giãy dụa như thế nào trong cái lưới mà tôi tạo ra đi!"
BẠN ĐANG ĐỌC
(AllMikey) Trái Ngược (quyển 2)
FanfictionNgày đào hố: 21/07/2022 Có yếu tố bôi đen nhân vật, xin hãy thoát ra nếu không thoải mái. Không tiếp nhà All///////T Tác giả là TRUKI0113 CHỈ ĐĂNG TẠI W.A.T.T.P.A.D Đừng add vào danh sách đọc có nhiều cặp hay là có ALL////////T, xin cảm ơn