PN7.2 Trả ơn

231 47 18
                                    

Mikey Potter lần đầu tiên bị một con sư tử thật lớn nhìn chằm chằm, lần đầu tiên bị một đôi mắt đỏ ngầu của Huyết Tộc nhìn chằm chằm sợ đến mức phát run. Cái nơi xa lạ này, những con người có vẻ ngoài thân thuộc mà lạ lẫm này thật đáng sợ.

"Mày là Mikey ở thế giới Phù Thủy?"

Người hỏi cậu chính là Kokonoi, Kaou thấy ba mình bày ra vẻ mặt dữ tợn thì tức giận đánh một phát lên vai y.

"Ba! Ba mà dọa người ta sợ là cha sẽ không được cứu đâu."

Kokonoi thu lại nét mặt dữ tợn của mình, mấy người trong phòng cũng tặc lưỡi rồi thu lại biểu tình hung tợn của mình, Mikey lúc này mới thở phào ra một cái rồi ngoan ngoãn dâng cây đũa phép yêu dấu đã theo mình suốt hai kiếp lên.

"Đây có lẽ là nguyên nhân vì sao Vương hậu điện hạ ngủ suốt mấy năm qua."

Kokonoi nhận lấy cây đũa phép rồi cau mày nhìn Mikey.

"Ý mày là sao?"

Mikey mím môi lấy lại đũa phép rồi cẩn thận lấy cái lõi bên trong ra, Sư tử đỏ với Kaou vừa thấy liền kích động la lên.

"Han Ying!"

Phải, cái lõi của đũa phép này chính là Han Ying, thần khí bất ly thân của Mikey. Kaou nhìn thấy món vũ khí mà bản thân chỉ có thể nhìn thấy một lần lúc nhỏ mà tâm tình từ hoảng hốt thành phức tạp, năm xưa, khi cô mới tầm bốn năm tuổi đã từng có một chuyến du hành đến thế giới song song, cả cha của cô cũng từng đi đến thế giới đó để đón cô về thì việc cha lén lút đến các thế giới song song khác cũng là điều đương nhiên.

"Cha... Đã sống mà không có xương thắt lưng suốt từng ấy năm sao?"

Kaou bật khóc, giọng cũng nghẹn ngào.

"Chả trách... Chả trách...."

Kokonoi kéo tay con gái mình qua vỗ về, Kaou giống với Mikey, tính tình quật cường, cứng đầu thế mà giờ đây lại bật khóc như là một đứa trẻ khiến cho người làm ba như y cũng phải đau lòng. Sư tử lông đỏ cũng biến về hình người của mình, một người đàn ông thật cao có mái tóc đỏ rực như ngọn lửa.

"Không sao, Mikey tỉnh lại càng nhanh thì càng tốt."

Mikey nghe tên của mình liên tục nhắc đến mà người được nhắc không phải là mình thì có chút khó xử, nhưng sau cùng, nghĩ đến ân nghĩa mà người kia làm cho mình thì cậu vẫn là có chút thổn thức không thôi.

"Là tôi chậm trễ đã khiến các vị phiền lòng."

"Làm sao mà trách ngài được chứ. Cha ngày xưa thường bảo với ta là người ở những thế giới khác đều có mệnh khổ, trong đó ngài hẳn là người khổ nhất nên cha mới phải lấy thần khí bất ly thân của mình ra."

Kaou gạt nước mắt, khuôn mặt của cô thật sự quá giống với người cha đang ngủ sâu của mình nên lời nói đương nhiên là có trọng lượng rất lớn, mà suy nghĩ đương nhiên cũng đại diện cho người cha đang ngủ say của mình.

"Kaou nói gì thì chính là cái đó."

Izana gật gù, khí thế áp bức trên người quả nhiên giảm đi không ít.

(AllMikey) Trái Ngược (quyển 2)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ