Chương 79: Thương Khung Châu

41 4 2
                                    

Chương 79: Thương Khung Châu

Lục Uyên yên lặng suy nghĩ, một năm không lưu lại vết tích thời gian trên gương mặt chỉ có khí tức càng thêm trầm ngưng.

Đi tới nhìn nhà gỗ nhỏ biểu tình hắn nhu hòa mấy phần.

Mặc dù hắn từ nhỏ sinh hoạt tại Thụ Hải tộc, Thụ Hải tộc cũng đối với hắn mười phần thân hòa, hậu đãi, để hắn trở thành trưởng lão Thụ Hải tộc. Nhưng vô luận như thế nào, sự thật không thay đổi trong cơ thể hắn chảy xuôi chính là Nhân tộc huyết mạch a!

Trong nhà gỗ có hai vị bằng hữu đồng lứa, niên kỷ xấp xỉ nhau mà trùng hợp cũng có một viên Thất Thần Châu, làm cho hắn có cảm giác gặp đồng loại.

Huống chi, hai người này còn hóa giải tai nạn của Thụ Hải tộc.

Một năm qua, mỗi lần đều tự mình đưa đồ ăn tới nhưng mà rất ít khi nhìn thấy hai người, Thụ Hải tộc đối bọn hắn quan sát, hai người này chưa từng rời nhà gỗ. Nơi này là Bích Thiên đảo, hết thảy đều bị Thụ Tổ cảm nhận được. Thụ Tổ không chỉ là một cây đại thụ là Thụ Hải tộc thuỷ tổ, trong truyền thuyết tộc nhân đầu tiên chính là Thụ Tổ trái cây biến thành.

Bích Thiên đảo tuy tốt địa phương phong cảnh hữu tình nhưng cô đơn tịch mịch. Hai người chuyên tâm tu luyện chịu đựng được tịch mịch, Lục Uyên đối bọn hắn sinh ra hảo cảm nhiều hơn mấy phần.

"Đông đông đông!" Đưa tay trên cửa gõ nhẹ.

"Đến giờ rồi sao?" Cửa mở, Lam Ca ngó đầu ra khuôn mặt anh tuấn tràn đầy mừng rỡ.

"Ừm." Lục Uyên nhẹ gật đầu.

"Ha ha, quá tốt rồi, rốt cục có thể đi. Nghẹn chết ta." Lam Ca mở cửa hưng phấn vọt ra.

Nhìn thấy dáng vẻ Lam Ca, Lục Uyên tự nhiên muốn đem suy nghĩ sinh ra hảo cảm thu hồi lại. . .

Pháp Hoa từ trong nhà gỗ đi ra, ánh mắt có chút hoảng hốt.

Đúng a! Đối với hai người thời gian trôi qua không phải một năm mà ròng rã ba năm a!

Ba năm bế quan tu luyện, thật sự là kìm nén đến không ít, Pháp Hoa tính trầm ổn cũng có cảm giác buồn bực.

"Ta đưa các ngươi đi." Lục Uyên hướng bọn hắn nhẹ gật đầu, đi đến biên giới Bích Thiên đảo đưa tay ném ra một lá cây xanh lục, lá cây kia trên không trung phóng đại nhẹ đáp xuống mặt biển.

"Nhanh như vậy?" Lam Ca ngẩn người, nguyên bản còn tưởng rằng còn phải bái kiến các trưởng lão cái gì đó, cáo biệt các kiểu.

Lục Uyên nhìn về phía hắn "Các trưởng lão đều đang tu luyện."

"A, tốt a."

"Vậy làm phiền ngươi." Pháp Hoa nói.

Thuyền lá không lớn, ba người đứng trên chiếm một nửa diện tích, thuyền chạy cũng rất bình ổn, không thấy Lục Uyên chèo thuyền nhưng vẫn xuôi dòng mà đi.

"Lục Uyên huynh, huynh có thể cho chúng ta một chiếc thuyền, chỉ cần rắn chắc là được." Lam Ca hỏi.

Bởi vì hai người ở đây tu luyện một năm, Bark đã về trước, lúc ấy Lam Ca nói chính mình có biện pháp mang Pháp Hoa đi trên biển, Pháp Hoa liền tin dù sao Lam Ca là Thao Túng Giả Thủy nguyên tố.

[Hệ liệt] Thần Lan Kỳ Vực- Vô Song ChâuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ