Ngày hôm sau, tiểu A Uyển nghe lời được đón đi, Cố Ngụy ít nhiều có chút không nỡ, nhưng cả anh và Trần Vũ đều quá bận, không thể chăm sóc tốt một đứa trẻ, tốt nhất nên để A Uyển trở về với gia đình của mình. Mấy ngày tiếp theo, cả hai người đều bận, Trần Vũ tăng ca liền hai ngày, anh vẫn chưa kịp thảo luận với cậu làm thế nào để đối phó với ba mẹ anh. Sáng nay, Cố Ngụy như thường lệ họp giao ban, kiểm tra phòng bệnh, đang chuẩn bị quay lại phòng làm việc xem xét phương án cho ca mổ chiều nay thì phát hiện trong phòng có một bóng người quen thuộc...
"Mẹ..." Cố Ngụy nhìn người phụ nữ tao nhã nhưng có vài phần lãnh đạm đang ngồi trước bàn làm việc của mình, không phải mẹ anh thì là ai, nhưng vài tháng không gặp, không khí trùng phùng lại không hề vui vẻ, Cố Ngụy biết, khẳng định là vì chuyện của anh và Trần Vũ.
"Mẹ mới đi có mấy tháng, mà cuộc sống của con có vẻ đặc sắc quá nhỉ." Ngụy Tịnh Như ngước mắt nhìn Cố Ngụy, đến bây giờ bà vẫn chưa tin, con trai mình lại là...
"Mẹ...biết rồi à." Cố Ngụy quay người đóng cửa phòng làm việc, chuyện này sớm muộn gì cũng phải đối mặt.
"Mẹ mới chỉ nghe một phần, nhưng có những việc, mẹ muốn nghe đích thân con nói." Ngụy Tịnh Như cố giữ cho mình bình tĩnh, Cố Ngụy đã 30 tuổi, đã không còn là đứa trẻ chỉ cần ba mẹ mắng mấy câu là có thể giải quyết vấn đề, hẳn Cố Ngụy biết mình đang làm gì, chỉ là...
"Đúng vậy, con và Trần Vũ đang quen nhau, con thích cậu ấy, con là...người song tính, ngay từ khi đi học con đã biết chuyện này, chỉ là không nói với ba và mẹ mà thôi." Bí mật giấu trong tim từng ấy năm cuối cùng đã có thể nói ra, lúc này trong lòng Cố Ngụy có vài phần thấp thỏm, anh không sợ ba mẹ anh phản đối, anh chỉ sợ nhìn thấy sự chán ghét khinh thường trong mắt họ...
"...Mẹ là mẹ con, vậy mà...mẹ lại không biết." Ngụy Tịnh Như rũ mắt, cố giấu đi vài phần tự trách, bà và ba Cố Ngụy đều quá bận rộn, Cố Ngụy lại là một đứa trẻ nghe lời, cho nên họ cũng ít để ý đến anh...
"Là con không muốn ba mẹ lo lắng." Cố Ngụy rót một cốc nước nóng, đặt cạnh tay mẹ mình.
"Con nói con là người song tính." Ngụy Tịnh Như hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu tiếp tục tâm sự với con trai mình.
"Đúng vậy...nhưng..." Cố Ngụy đột nhiên hiểu được mẹ mình hỏi vậy là có ý gì, thất sách rồi, anh nên nói với mẹ mình là gay.
"Nghĩa là, con vẫn có thể thích một cô gái khác và bước vào cuộc sống hôn nhân bình thường?" Ngụy Tịnh Như là người làm công tác y tế, đương nhiên biết song tính không phải bệnh, ở nước ngoài những người như Cố Ngụy rất nhiều, đến học sinh của bà cũng có vài đôi, cho nên bà không định dùng phương thức phủ định và hạ thấp tổn thương con trai mình, nhưng bà vẫn muốn dẫn dắt anh lựa chọn một cuộc sống khác.
"Mẹ, con...thích Trần Vũ, hơn nữa chúng con đang tìm hiểu nhau, bất luận ba mẹ có đồng ý hay không, đây là lựa chọn của con, cũng hi vọng ba mẹ có thể tôn trọng lựa chọn của con." Cố Ngụy lặng lẽ thở dài, quả nhiên...
"Đứa trẻ đó...ba mẹ nó đã biết chuyện của các con chưa?" Ngụy Tịnh Như muốn biết cùng là người làm cha làm mẹ, thái độ của ba mẹ Trần Vũ như thế nào.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX]Tại sao vẫn chưa mưa
FanficTác giả: 微微一诺 Chỉ đơn giản là câu chuyện tình yêu giữa bác sĩ Cố Ngụy và cảnh sát Trần Vũ.