"Viện phó Cao, chú có thời gian không ạ? Cháu có chuyện muốn nói với chú." Cố Ngụy gõ gõ cửa phòng viện phó Cao.
"Cố Ngụy? Vào đây đi, chú vừa hay cũng có chuyện muốn nói với cháu." Ánh mắt viện phó Cao nhìn Cố Ngụy có chút phức tạp, ông rất thích đứa trẻ này, thậm chí có một thời gian ông từng coi Cố Ngụy là con rể tương lai của mình, đáng tiếc, hai đứa trẻ không có duyên với nhau, hơn nữa...
"Viện phó Cao, đây là đơn xin chuyển khoa của cháu, nguyên nhân cụ thể cháu đã nói qua với chú rồi, tay cháu vẫn chưa hồi phục, không thể tiếp tục đảm đương trách nhiệm của một bác sĩ chủ trị, cháu muốn chuyển đến viện nghiên cứu, hoặc chuyển sang giảng dạy bên trường đại học y, mong chú thông qua." Cố Ngụy đặt đơn xin chuyển khoa của mình lên bàn làm việc của viện phó Cao.
"Tiểu Cố à, ý kiến của chú vẫn là muốn cháu ở lại, tay cháu hồi phục chỉ là vấn đề thời gian. Chuyện chú muốn nói với cháu là, bất luận cháu ở lại khoa hay là đi đâu, chuyện yêu đương của cháu với vị kia...cũng nên để ý một chút." Viện phó Cao cố gắng dùng từ thật uyển chuyển, trên thực tế đây là ý của viện trưởng đại nhân, mặc dù cả nước đã có vài thành phố thí điểm, nhưng thành phố S vẫn chưa bắt đầu, một tài năng trẻ tuổi như Cố Ngụy, là khuôn mặt đại diện của cả bệnh viện Hoa Tây, không nên để mọi người suốt ngày chỉ chỉ trỏ trỏ dị nghị nọ kia.
"......" Cố Ngụy ngập ngừng mấy lần, muốn nói nhưng lại thôi. Có những lời anh có thể nói với ba mẹ mình, nhưng người ngoài thì không. Dựa vào cái gì chuyện của anh và Trần Vũ lại phải cần người ngoài thấu hiểu, tiếp nhận? Nhưng ở đây tranh luận cũng chẳng có ý nghĩa gì, về phần trường học và viện nghiên cứu, Cố Ngụy cảm thấy những người ở đó nên nhìn vào năng lực cá nhân của anh chứ không phải nhìn vào người yêu của anh rồi đánh giá anh.
"Được rồi, chú chỉ nói đến đây thôi, cháu quay về làm việc đi. Đơn xin chuyển khoa của cháu chú sẽ thảo luận với viện trưởng, đợi có kết quả sẽ thông báo sau." Viện phó Cao nhìn theo bóng lưng thẳng tắp của Cố Ngụy, không khỏi lắc đầu tiếc nuối, ông biết Cao Hi nhà ông rất thích Cố Ngụy, nếu Cố Ngụy có thể lựa chọn Cao Hi thì tốt biết mấy.
"Ba! Tại sao Cố Ngụy lại chuyển khoa? Có phải ba đã nói gì với cậu ấy không..." Cố Ngụy vừa đi khuất thì Cao Hi xông vào, lúc nãy cô đứng ngoài cửa nên nghe câu được câu không, chỉ nghe Cố Ngụy nói đơn xin chuyển khoa gì đó, đúng là cô thích Cố Ngụy, nhưng cho dù Cố Ngụy muốn từ chối cô cũng không cần thiết phải chuyển đi nơi khác?
"Con tự xem đi..." Viện phó Cao thở dài, Cao Hi quả nhiên vẫn thích Cố Ngụy.
"Tay cậu ấy...rốt cục là bị làm sao?" Cao Hi cẩn thận đọc đi đọc lại tờ đơn xin khuyển khoa của Cố Ngụy.
"Có lẽ là một loại di chứng tâm lý, vụ án giết người kia đã để lại ảnh hưởng nhất định lên tâm lý cậu ấy, nhưng con yên tâm, hồi phục chỉ là vấn đề thời gian." Cố Ngụy là người xuất sắc nhất trong số các bác sĩ trẻ tuổi, nếu vì lí do này mà phải chia tay bàn phẫu thuật thì đúng là rất đáng tiếc, bản thân viện phó Cao cũng hi vọng anh có thể trở lại làm Cố Ngụy của ngày xưa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX]Tại sao vẫn chưa mưa
FanfictionTác giả: 微微一诺 Chỉ đơn giản là câu chuyện tình yêu giữa bác sĩ Cố Ngụy và cảnh sát Trần Vũ.