Hai người còn chưa nghỉ Tết xong, mồng 5 Trần Vũ đã phải chạy đến cảnh đội, hôm nay chính là ngày tổ chức liên hoan. Mấy ngày không quản, cũng không biết bọn Tiểu Quách lấy kinh có thành công hay không.
Khi Trần Vũ đến cảnh đội, người của hai bên gần như đã có mặt đầy đủ, đến cục trưởng Trương cũng đã đến, nhưng sắc mặt của ông có chút ngưng trọng, Trần Vũ hỏi mà ông không nói, chỉ trả lời qua loa cho xong chuyện. Trần Vũ đoán chắc vì ở đây nhiều người không tiện nói chuyện, cho nên cũng không hỏi nữa, vừa hay Tiểu Quách hớn hở ôm máy chiếu chạy qua, Trần Vũ gọi cậu ta lại, hỏi thăm tiết mục chuẩn bị thế nào.
"Đội trưởng, yên tâm yên tâm, tuyệt đối không làm anh mất mặt" Tiểu Quách ưỡn ngực tự tin.
"Không mất mặt? Vậy cậu còn mang theo cái này làm gì? Chưa nhớ hết động tác?" Trần Vũ chỉ chỉ cái máy chiếu trong lòng Tiểu Quách.
"Đội trưởng, anh không hiểu rồi, đây là đỉnh lưu, đỉnh lưu đấy, biểu diễn cùng đỉnh lưu khẳng định có thể áp đảo đối phương." Động tác thì bọn họ đã thuộc làu rồi, nhưng có đỉnh lưu hỗ trợ, tội gì không dùng.
"Cậu thì chỉ giỏi nghĩ ra mấy trò quỷ này." Trần Vũ mỉm cười mắng một câu, nhưng cũng không phản đối, buổi liên hoan này vốn dĩ chỉ để cho vui, một số ca sĩ và dancer của đoàn văn công thành phố cũng sẽ đến, dù sao đều là nghệ sĩ, trong mắt Trần Vũ chẳng khác gì nhau. Nhưng Tiêu Chiến cho họ mượn chỗ thiết bị này để luyện tập, Trần Vũ không biết nếu các cậu sử dụng hình chiếu của Tiêu Chiến trong lúc biểu diễn thì có thích hợp hay không, cho nên cậu tranh thủ lúc mọi người đang điều chỉnh thiết bị, gọi điện cho Cố Ngụy, tham khảo ý kiến của anh.
Cố Ngụy liên hệ với phòng làm việc của Tiêu Chiến, rất nhanh đã nhận được câu trả lời, buổi liên hoan này không có tính thương mại, không ảnh hưởng gì đến Tiêu Chiến cho nên phía Tiêu Chiến rất vui vẻ đáp ứng, hơn nữa còn cùng Vương Nhất Bác thu một đoạn VCR chúc mừng năm mới đến toàn bộ cảnh sát viên trong đội, Trần Vũ chuyển đoạn ghi hình đó cho Tiểu Quách, bảo cậu ấy tìm cơ hội chiếu đoạn VCR này. Tiểu Quách vừa cảm thán đội trưởng nhà mình và bác sĩ Cố thần thông quảng đại, vừa mừng thầm vì không phải lo lắng không thắng được đám người bên đội đặc công nữa.
Tám giờ tối, buổi liên hoan đầu xuân chính thức bắt đầu, lãnh đạo hai bên đều có mặt, cho nên những người ở lại thành phố trên cơ bản đều đến góp vui, rất là náo nhiệt. Tiết mục cũng rất đặc sắc, chất lượng diễn xuất của đoàn văn công vẫn luôn ổn định như vậy, tiết mục nhảy flash của đội đặc công cũng rất mới mẻ, nhưng khi mấy người trong đội Trần Vũ xuất hiện cùng hình chiếu của vị minh tinh đỉnh lưu kia, bầu không khí mới thực sự bùng nổ, Trần Vũ cười cười, tranh thủ lúc mọi người không để ý, lẻn ra ngoài gọi điện cho bác sĩ Cố.
"Bọn em liên hoan xong rồi à? Sao nhanh vậy?" Cố Ngụy nhìn thời gian, tám giờ bắt đầu, mới được khoảng nửa tiếng.
"Vẫn chưa, cho nên em chưa thể về." Trần Vũ dựa lưng vào tường, bên tai vẫn mơ hồ nghe thấy những tiếng cười nói vui vẻ, nhưng bên trong cho dù náo nhiệt đến mấy, cũng không hay bằng giọng nói của người kia. Nếu như được lựa chọn, lúc này cậu chỉ muốn ở nhà với Cố Ngụy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX]Tại sao vẫn chưa mưa
FanficTác giả: 微微一诺 Chỉ đơn giản là câu chuyện tình yêu giữa bác sĩ Cố Ngụy và cảnh sát Trần Vũ.