"Đi đi đi, con vào gọi hai người kia ra ăn cơm, đồ ăn sắp nguội cả rồi, còn chưa đánh cờ xong sao?" Ngụy Tĩnh Như có chút buồn bực nhìn vào trong phòng, ai đó tìm thấy bạn cờ rồi, bình thường chê hết mất người trong tiểu khu, gọi người ta là cái sọt cờ thối gì đó, không ngờ chơi với Trần Vũ lại có thể ngồi lâu như vậy.
"Con không dám quấy rầy ba đâu, mẹ vào gọi đi, hơn nữa hôm nay con cũng là nhân vật chính mà." Cố Ngụy mỉm cười lắc đầu, tính khí ba mình thế nào anh rõ hơn ai hết, động đến cờ là quên ăn quên ngủ, khó khăn lắm bạn nhỏ nhà anh mới có cơ hội thể hiện, anh không muốn cắt ngang.
"Được rồi, để mẹ." Ngụy Tĩnh Như thở dài, cái nhà này có hai ba con một già một trẻ đã đủ khiến bà đau đầu rồi, giờ lại có thêm một Trần Vũ, cuộc đời bà không thể có được một đồng minh sao?
Dưới sự thúc giục của mẹ Cố, hai mươi phút sau, ván cờ giữa ba Cố và Trần Vũ cuối cùng cũng phân thắng bại, trên mặt Cố Chương Ngọc là một nụ cười thỏa mãn. Cố Ngụy nhìn thấy ông vỗ vai Trần Vũ nói "Tiểu tử thối này chơi cờ cũng giỏi lắm." Chậc chậc, tiến triển cũng nhanh thật đấy. Cố Ngụy đột nhiên có chút oán niệm, Trần Vũ biết chơi cờ sao không nói sớm, để anh phái cậu đến chơi cờ cùng ba anh, nói không chừng đã được gật đầu từ lâu rồi.
"Ai thắng vậy?" Ngụy Tĩnh Như cũng cảm thấy rất bất ngờ, là ai lúc nãy còn mặt nặng mày nhẹ, kết quả vừa mới đánh xong một ván cờ đã tay bắt mặt mừng với người ta.
"Là chú thắng ạ, ngày bé cháu hay chơi cờ cùng ba cháu nên cũng chỉ biết 1 2, để chú chê cười rồi." Trần Vũ gãi gãi đầu, ngại ngùng cười nói.
"Tiểu tử thối này định lừa ai chứ? Lúc nãy cậu nhường tôi mấy nước, tưởng tôi không nhìn ra chắc." Cố Chương Ngọc nghiêm mặt, chút tiểu xảo trẻ con này, làm sao có thể qua mặt được ông.
"Không có không có, cháu đâu dám." Trần Vũ rụt cổ, trốn bên cạnh Cố Ngụy.
"Được rồi được rồi, ông xem mấy giờ rồi, ông không muốn ăn còn kéo theo cả hai đứa trẻ con, nếu người ta không nhường ông, chắc ông bắt người ta ngồi với ông đến tối." Ngụy Tĩnh Như không chút khách khí mắng ông một câu.
"Nào nào nào, ăn cơm ăn cơm, đói quá rồi." Cố Chương Ngọc cười ha ha, ngồi xuống vào bàn ăn, lúc này thấy hai chai Thiên tử tiếu trên bàn ông vui ra mặt, tiểu tử Trần Vũ hôm nay rất hợp ý ông, bây giờ nhìn cậu ta đoan đoan chính chính ngồi bên cạnh Cố Ngụy nhà mình, cũng không cảm thấy ngứa mắt như trước.
"Ba, sinh nhật vui vẻ." Cố Ngụy rót rượu cho ba mình và Trần Vũ.
"Chúc chú sinh nhật vui vẻ." Trần Vũ ngoan ngoan nâng ly.
"Ừm... Cố Ngụy cũng vậy, chúc con sinh nhật vui vẻ, uống một chút nhé." Cố Chương Ngọc cũng rót cho Cố Ngụy một ly.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX]Tại sao vẫn chưa mưa
FanficTác giả: 微微一诺 Chỉ đơn giản là câu chuyện tình yêu giữa bác sĩ Cố Ngụy và cảnh sát Trần Vũ.