Chương 118: Thay đồ ngủ đi mà

176 13 1
                                    

"Ồ, được, cảm ơn." Cố Ngụy kì thực cũng muốn nằm thử, nhưng bởi vì anh có bệnh sạch sẽ, cho nên mới không trực tiếp nằm xuống, không ngờ nhân viên ở đây lại tâm lý như vậy.

"Để tôi, để tôi." Trần Vũ rất thuần thục nhận một cái ga mỏng từ tay nữ nhân viên, cẩn thận giúp Cố Ngụy trải ga giường.

"Anh thử xem." Trần Vũ quay sang nhìn Cố Ngụy.

"Ừm..." Cố Ngụy cũng không nghĩ nhiều, cởi giày, xoay người nằm xuống, quả nhiên đệm là phải nằm thử. Cố Ngụy đang định nói với Trần Vũ cảm nhận của mình thì thấy Trần Vũ rất lưu loát nằm xuống bên cạnh anh...

"Hình như hơi mềm..." Trần Vũ lầm bầm, đệm mềm quá nằm lâu có mỏi lưng không nhỉ? Hơn nữa quỳ cũng không vững...Trần Vũ bị suy nghĩ của mình làm cho giật mình, có chút chột dạ quay sang nhìn Cố Ngụy, cậu cũng không biết tại sao mình lại nghĩ đến...chuyện đó...

"Vậy đổi sang cái khác cứng hơn nhé." Cố Ngụy cũng cảm thấy hơi mềm, anh xoay người ngồi dậy, lúc này mới phát hiện bên cạnh có một vòng các em gái nhân viên cùng mấy người khách hàng, tất cả đều đang mỉm cười tủm tỉm nhìn hai người bọn họ, ánh mắt đó...Cố Ngụy đột nhiên đỏ mặt...

"Nếu hai vị cảm thấy mẫu này quá mềm, có thể thử mẫu kia, đây là mẫu tổng hợp công năng và tính năng, nửa dưới được dệt bằng xơ cọ với khả năng chống đỡ cao, 2/3 còn lại làm bằng cao su, đệm cao su có hai loại gai và trơn, nhưng có thể kết hợp cả hai theo yêu cầu của khách hàng." Em gái nhân viên hận không thể kéo hai người họ thử tất cả đệm trong cửa hàng, đột nhiên rất muốn mời họ làm người mẫu đại diện, giao diện đẹp mắt như thế này, nếu treo bên ngoài cửa hàng khẳng định sẽ rất đắt khách.

"Khụ...được." Cố Ngụy cố gắng phớt lờ những ánh mắt xung quanh.

Bên kia Trần Vũ ngược lại chẳng có phản ứng gì đặc biệt, suy nghĩ của cậu đơn giản hơn Cố Ngụy rất nhiều, bình thường cũng chẳng bao giờ quan tâm đến ánh mắt người khác, lúc này cậu đang bận trải ga cho bác sĩ Cố nhà mình, những hì hục một hồi Cố Ngụy lại nói không muốn thử nữa...

"Làm sao vậy?" Trần Vũ kéo tay anh, không phải anh nói phải nằm xuống mới biết hiệu quả sao?

"Không sao, e tự thử đi, chỉ cần cứng hơn mẫu vừa rồi một chút là được." Cố Ngụy đôi lúc cảm thấy suy nghĩ đơn giản cũng là một lợi thế...

"Ồ..." Trần Vũ gật đầu, đang định nằm xuống thì tầm mắt đột nhiên lướt qua cái tai đỏ bừng của Cố Ngụy, Trần Vũ nhíu mày, lại nhìn khắp một lượt những người xung quanh, thì ra là bác sĩ Cố nhà mình xấu hổ? Nhưng đệm là thứ sẽ dùng rất lâu, nhất định phải lựa chọn cẩn thận, nhất định phải thử cho đến khi nào bác sĩ Cố nhà mình hài lòng mới thôi, Trần Vũ rũ mắt, xoay người nằm xuống...

"Em cảm thấy cũng không tệ, anh cũng thử đi." Trần Vũ thừa dịp Cố Ngụy không chú ý, kéo mạnh tay anh...

"Úi..." Cố Ngụy không đề phòng, bị cậu kéo bất ngờ, chân kẹt vào mép giường, nửa vấp nửa ngã cả người đổ nhào vào trong lòng cậu, không cần nhìn cũng biết biểu cảm của những người xung quanh đặc sắc như thế nào, bởi vì anh nghe thấy những tiếng kinh hô nho nhỏ...

[BJYX]Tại sao vẫn chưa mưaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ