Những lời Thiên Uy nói lúc ở hoa viên luôn khiến Thụy Bích cho rằng hắn đang tính toán điều gì đó, lăn qua lại trên giường đến nửa đêm vẫn không thể ngủ được y bèn khoác thêm áo xuống giường, cung nữ Loan nhi tựa đầu trên mặt bàn đã ngủ quên. Cũng tốt, Thụy Bích không muốn có người lúc nào cũng kè kè một bên canh chừng mình.Bên ngoài cửa sổ không còn nhìn thấy bóng trăng thường khi mà là một màu tối đen âm u, vừa hay lính gác bên ngoài đến giờ thay người không thể chú ý tất cả động tĩnh bên trong.
Thụy Bích lấy ghế bắt lên muốn theo đường cửa sổ trốn ra ngoài, vẫn không tới sao? Với tay không thể đụng đến y tìm kiếm thứ gì đó liền mang sách chồng lại với nhau để lên mặt ghế, vừa đủ chạm đến thành cửa thì dùng sức kéo mình lên.
" Soạt." Vất vả lắm mới leo lên được không ngờ chồng sách lại rơi xuống khiến Thụy Bích một phen hoảng hồn nhìn về phía Loan nhi, rất may động tĩnh nhỏ đó không làm người thức giấc y mới xoa xoa ngực thở phào: " Cao quá..."
Từ khung cửa nhìn xuống đất Thụy Bích có phần run sợ nhưng nếu an toàn từ chỗ này thoát ra biết đâu y có cơ hội tìm một bộ y phục nào đó giả làm quân lính đến chỗ Thiên Chân hoàng đế nói lý. Khả năng tuy rất thấp nhưng có làm còn hơn là chỉ ngồi một chỗ: " Thôi kệ đi, chết thì chết."
Thụy Bích nhắm mắt nhảy xuống, vừa chạm đất đã không phải là an toàn chân bị đập mạnh xuống đau điếng, y vội dùng hai tay mình bịt lại miệng để không la thành tiếng: " Đau quá..."
" Hình như có tiếng gì đó?"
Thụy Bích hoảng sợ khi nghe tiếng của mấy tên lính canh ngoài cửa, tiếng thình thịch trong ngực như đã nghe rõ ở bên tai.
" Ngươi có nghe thấy gì không?"
" Không có, chắc ngươi nghe lầm rồi."
" Cũng phải," Tên lính ngừng lại một chút lại nói: " Này ngươi có thấy lạ không, hôm nay số lính canh phòng ở Trữ Lan cung hình như ít đi một nửa."
" Ta nghe nói số còn lại đã được triệu tập đi rồi, cũng không biết xảy ra chuyện gì."
" Ta nói ngươi biết chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì, tứ hoàng tử gần đây rất kỳ lạ. Ta có một bằng hữu ở Quân chương phòng do đích thân tứ hoàng tử huấn luyện, hắn nói bên đó cũng đã được triệu đi rồi."
" Câm cái miệng của ngươi lại đi, nếu để ai nghe thấy thì sao?"
" Người bên trong cũng đã ngủ từ lâu, ngươi lo cái gì chứ..."
Hai người nói tới đó cũng không còn tiếng trò chuyện nữa Thụy Bích làm lạ. Tứ hoàng tử thật ra đang âm mưu chuyện gì? Y cắn răng chịu đau nhờ vào đêm tối che mình rời đi, rất may những ngày qua ở Trữ Lan cung y rất hay đi dạo khắp nơi nên tìm đường đi cũng không phải là khó, vừa thấy có người đi qua Thụy Bích lập tức trốn ở một bụi cây gần đó.
Bọn họ ba người có vẻ lén lút, dù chỉ nhìn thoáng qua Thụy Bích tức thì có thể nhận ra người đi phía trước: " Không thể nào, sao tam hoàng tử lại ở đây?"
Tam hoàng tử Thiên Cung vì nhận tội cùng Thiên Vũ thông đồng tạo phản lẽ ra đã bị nhốt trong ngục chờ ngày xét xử, không lý nào lại có thể tự do đi lại ở Trữ Lan cung, nhận thấy điều không đúng Thụy Bích bạo gan đến gần trốn bên ngoài thư phòng của Thiên Uy nghe
lén.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Đam mỹ ] Sống Lại Trong Mắt Chỉ Có Người
Romantizm▫️Tác giả : Song Bích ▫️Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh, HE ▫️Số chương: 98 ▫️Tình trạng: Hoàn ▫️Nhân vật chính: Thiên Vũ, Thụy Bích. 💁♀️Văn án: Thụy Bích một đời vì tình cảm dành cho Đông Vương Thiên Vũ quá lớn mà không thể buông bỏ, dù chỉ có t...