Danh sách được vào vòng trong có khoảng hơn 40 người, Sở Ngọc lướt xem, quả nhiên thấy tên thụ chính Lê Cẩm.
Ngoài danh sách đó, ban tổ chức còn công bố quy tắc vòng trong. Cũng không khác những lần thi trước lắm, ban tổ chức sẽ cung cấp sân diễn, những người dự thi sẽ lần lượt trình diễn tác phẩm của mình trên sàn catwalk. Nhà tài trợ sẽ cung cấp người mẫu và trang sức, nhưng người dự thi cũng có thể tự chuẩn bị. Ban giám khảo sẽ chấm điểm bằng cách bỏ phiếu tại hiện trường để chọn ra thứ tự của những người dự thi.
Ban tổ chức đã chọn Hải Thành làm sân thi, cả quá trình sẽ được livestream, coi như tuyên truyền.
Điểm khác biệt duy nhất so với lần trước là Sở Ngọc phát hiện buổi trình diễn sẽ ứng dụng công nghệ 3D.
Ngay từ đầu Sở Ngọc cũng không nghĩ nhiều, chỉ tưởng là do nhà tài trợ yêu cầu. Nhà tài trợ lần này đúng lúc là một công ty kỹ thuật nổi tiếng. Tuy cậu không hiểu vì sao công ty kỹ thuật lại đi đầu tư cho một cuộc thi thiết kế thời trang nhưng dù sao đó không phải chuyện của cậu nên Sở Ngọc không thèm nghĩ nữa.
Nhưng lúc cậu đang xem xét mấy người mẫu để tìm người thích hợp trình diễn tác phẩm của mình thì Thời Tranh lại ngăn cản cậu, còn nói: "Nếu dùng công nghệ 3D thì một mình anh làm người mẫu là được rồi chứ?''
"..." Sở Ngọc nghe thế nghĩ nghĩ, nghĩ sao cũng thấy lời này của Thời Tranh quá đúng! Cậu nhìn danh sách nhà tài trợ, có Tàng Bảo Các, lại nghĩ đến công ty kỹ thuật mới tài trợ kia, cậu như hiểu ra gì híp mắt nhìn Thời Tranh nói: "Công nghệ 3D này... Không phải là anh cố ý mời đến chứ?''
"...Ừ.'' Thời Tranh không nghĩ Sở Ngọc đoán ra nhanh như vậy, chỉ có thể chột dạ đáp.
Sở Ngọc cảm thấy mình được mở rộng tầm mắt: "Chỉ vì không để người khác mặc quần áo em làm cho anh mà anh còn cố ý tìm một công ty kỹ thuật đến tài trợ cho cuộc thi này hả? Tốn bao nhiêu tiền?"' Sở Ngọc vừa giật mình vừa buồn cười, "Hay công ty khoa học kỹ thuật Kim Phong đó cũng là của anh?''
Thời Tranh chột dạ: "Thật ra cũng không tốn nhiều lắm...''
Công ty khoa học kỹ thuật Kim Phong đúng là của anh, từ khi biết vòng trong phải để người mẫu mặc tác phẩm dự thi đi catwalk là Thời Tranh đã tính toán cách để quần áo của mình không bị ai khác chạm vào. Bỏ tiết mục trình diễn bằng người mẫu là không được, dù anh có cách làm được nhưng Sở Ngọc chắc chắn sẽ không vui. Vậy thì chỉ còn cách sửa đổi phương thức trình diễn thôi.
Chỉ cần sắp xếp hợp lý thì một mình anh là có thể biểu diễn cả series. Nếu thời gian trình diễn giữa từng bộ quá lâu thì sẽ ảnh hưởng hiệu quả, nên cách tốt nhất là như Sở Ngọc nói, anh có thể phân thân.
Tuy Thời Tranh không phải người bình thường nhưng anh không có năng lực phân thân. Anh chỉ có thể nghĩ cách khác, sau đó đã nghĩ đến cách dùng hình chiếu 3D này. Vừa lúc anh có một công ty chuyên về phương diện này nên anh lập tức an bài thủ hạ đi làm.
Ngành thời trang cũng là một lĩnh vực thương mại của công nghệ 3D, sử dụng hình chiếu 3D để mặc thử quần áo từ xa có triển vọng thị trường lớn, công ty khoa học kỹ thuật Kim Phong cũng nghiên cứu về phương diện này. Mà Thời Tranh cấp tiền tài trợ rất hào phóng, hơn nữa dùng hình chiếu 3D sẽ giảm chi phí nhân lực và có hiệu quả tuyên truyền nên chỉ cần kỹ thuật 3D không quá kém, ban tổ chức cuộc thi sẽ không từ chối.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sau khi xuyên thành pháo hôi thế thân ta mang thai nhãi con
Storie d'amorexuyên thư, sinh tử, đam mỹ