Châu Thi Vũ lấy điện thoại ra, nhắn tin với A Hoàng, giờ thì chỉ có nhóc này thôi, còn lại đều bận rồi.
Nàng ôm Vương Dịch trong lòng, chạm vào má cô, mày trĩu xuống, đến căn tin trường mua nước rồi cho Vương Dịch uống, lau mặt rồi thấm mồ hôi, nàng lo lắng vô cùng. Lát sau mới từ từ mở mắt. Lúc đó nàng vui vẻ hết sức. Thế mà nàng để thằng nhóc đứng đợi, thằng nằm xỉu thì bị dìu vào bởi chính người làm mình xỉu. Châu Thi Vũ thật biết cách tính toán.
Đều đem đến phòng Vương Dịch nằm cả rồi, giờ cô tỉnh lại rồi, Châu Thi Vũ an tâm. Nhìn vô cười cười. Hình như hai cậu nhóc này cũng mệt mỏi với nàng rồi. Có phải nhìn thấy sự thiên vị? Ánh mắt giết người kia dồn lên người thằng nhóc, còn dịu dàng Vương Dịch đều hưởng hết rồi.
-------------Vào phòng làm việc của trường học, Vương Dịch ngồi trên ghế hai chân vắt chéo, với quần tây, tạo thành nếp gấp dưới bàn. Châu Thi Vũ! Nhìn gì đó?! Nàng phía sau Vương Dịch đang ngồi, một tay đút túi trông cũng ngầu phết! Phải không? Hai đứa nhóc? Đang khoanh tay đứng bên góc phòng.
Cô chống tay nâng cằm mà đám phán với hơn mười giáo viên trong trường lúc này. Nói đầy đủ, đầy ý, rồi lát sau xong xuôi hết thì thấy mọi người chẳng ai có ye kiến gì. Gõ tay muốn bàn, cạch cạch. Chú ý chút đi các giáo viên ạ.
"Thầy hiệu trưởng, tôi xin nhắc lại về tình trạng này. Nếu có bất kỳ tổn thất nào, chúng tôi không phải là người chịu trách nhiệm, xin ông cùng mọi người lắng nghe cho."
"Vừa nãy ông bảo, chỉ là do rào quá thấp nên mới xảy ra việc này. Sau này sẽ xây lại, được! Không sai, nhưng thái độ của ông và cả các giáo viên ở đây, liên quan đến tình trạng bạo lực này sao lại nhởn nhơ như vậy? Bao che sao?"
"Thật sự không. Chúng tôi chỉ chưa hiểu rõ ý thôi. Về việc này sau này chắc chắn sẽ xử lý đúng với quy đinh nhà trường"
Thấy Vương Dịch gằn giọng, lão hiệu trưởng rối lên, nhanh chóng xua tay giải thích. Lão ta biết rõ nếu vụ này đi xa hơn, danh tiếng của trường học sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
"Chưa hiểu rõ ý? Vậy là ông không nghe? Cố ý bỏ ngoài tai vụ này?"
Nghe được sự bào chữa vô ý tứ, Vương Dịch cũng hơi mất kiên nhẫn. Nói một câu rồi nhìn xung quanh. Không ai nói gì, hình như thật sự không cố biện minh."Nói gì thì nói, tôi chỉ muốn mọi người chú ý đừng để việc này tiếp diễn. Xây thì có thể xây, nhưng quản lý có được hay không là việc của các vị. Camera hỏng hết rồi sao? Hay không ai quan sát?"
Vốn còn định nói thêm, nhưng từ bên trên đã nghe thấy tiếng xe cảnh sát chạy đến dưới cổng. Vương Dịch cũng giơ tam tạm ngưng cuộc nói chuyện với các giáo viên trường học. Rồi lịch sử chào.
"Rồi, chúng tôi xin phép trở về cục cảnh sát.....khụ...! Giáo viên chủ nhiệm của hai học sinh kia, tôi muốn xin phương thức liên lạc với phụ huynh bọn trẻ. Tạm biệt"
*Giọng em ấy lại khàn đi rồi.*
Nàng ở phía sau khẽ nhíu mày, chú ý sức khoẻ."....,vâng"
Chuẩn bị có một vụ sử phạt cho đám trẻ và sự kiện cáo về ngôi trường không quan tâm đến học sinh này. À thì trường nào mà không thế? Hoặc có mà không biết chăng? Chậc, ai mà biết được.
![](https://img.wattpad.com/cover/356362192-288-k172642.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Thi Tình Hoạ Dịch] - Đội Trưởng Vương! Cậu Không Đợi Tôi Sao?
AçãoChâu Thi Vũ một yêu thỏ gian xảo, sao bây giờ nàng lại phải lòng 1 cảnh sát FBI? ------------------ Truyện tui viết, ra chương mới không mấy thường xuyên, nếu lâu quá có thể drop bất cứ lúc nào. Truyện không quá xoay quanh các cp phụ, mà chỉ tập ch...