Bốn người sau khi dùng xong bữa thì lập tức vào phòng Đông Phong bàn bạc. Tiểu Bắc nhanh chóng chốt cửa lại, Đông Phong thì xếp lại chỗ ngồi, bốn người ngay ngắn ngồi xung quanh cái bàn uống nước trong phòng Đông Phong.
- Ân...? Sao lại ngồi đây vậy?
Hỏa Lang là người duy nhất chẳng biết chuyện gì hết, dù đã ngồi vào chỗ nhưng thật sự vẫn rất mơ hồ. Ba người kia chỉ biết thở dài mà thông cảm, nữ tử này đúng là hơi ngốc nghếch thật.
- Tiểu Lang, kể rõ hơn cho tôi về cái thứ đưa cậu đến đây đi!
Đông Phong giữ thanh âm lạnh lùng vốn có, chậm rãi mở lời.
- Ý ngươi là Hỏa Cốt? – nhướn mày.
- Phải, là nó!
Hỏa Lang ngây ngô nhưng hiện tại đang rất đăm chiêu, nàng suy nghĩ một chút rồi mới bắt đầu đi vào vấn đề chính.
- Hỏa Cốt thực chất do cái gì tạo thành ta cũng không có biết, chỉ biết ta và hắn có thể nói chuyện được với nhau.
- Vậy là thanh kiếm đó chỉ nói chuyện được với mình cậu sao? – Tiểu Bắc nhanh chóng hỏi.
- Ân,... mà cũng không hẳn! Trước hắn có nói là có thể nói chuyện với cả Uyển nhi nữa – Hỏa Lang ngẫm một lúc rồi mới đáp.
- Ta sao? – Uyển Vân kinh ngạc.
- Ân, hắn nói gì đó về âm dương tương thông, vì chọn ta rồi nên mới không thể nói chuyện với ngươi, chứ nếu hắn gặp ngươi trước thì ta với hắn sẽ không thể nói chuyện với nhau... đại loại thế!
- Cái... cái gì? – Tiểu Bắc khó hiểu nhìn Hỏa Lang.
Đúng là chỉ duy nhất hai người hiểu cái điều Hỏa Lang đang cố gắng trình bày, Uyển Vân gật nhẹ đầu, còn Đông Phong lên tiếng nói lại.
- Tiểu Lang, có phải Hỏa Cốt ý là: do cậu và Uyển Vân có mối liên kết, nên vốn cậu ta có thể nói chuyện với hai người. Nhưng vì cậu ta chỉ được phép chọn một người đồng hành nên mới không thể nói chuyện cùng lúc với cả hai đúng không?
- Ân, là ý đó! – Hỏa Lang nhanh nhẹn gật đầu.
- Vậy chuyện này có liên quan đến ta và Lang nhi sao? – Uyển Vân nhíu mày đăm chiêu.
- Vậy khi cậu đến thế giới của chúng tôi, Hỏa Cốt có nói gì không? – Đông Phong lại lập tức hỏi.
- Ân... cậu ta trách cứ ta.... – Hỏa Lang cố gắng nhíu mày nhớ lại.
Tất cả mọi người đều im lặng, không dám gây ra chút động tĩnh nào để nữ tử này không phân tâm. Hỏa Lang đang rất tập trung, mặt nhăn nhó nom khá là khó coi.
- A! Cậu ta trước không cho phép máu của ta cùng máu của Uyển nhi hòa với nhau rồi chạm đến cậu ta. Cậu ta nói sẽ gây nhiễu loạn âm dương. Nhưng ngày đó... hình như là đã trái lời cậu ta thì phải – Hỏa Lang mặt ngắn tũn, thở dài.
Cả ba người còn lại tuy là chẳng biết đầu biết đuôi, nhưng nghe được vấn đề chính là hiểu ra ngay nguyên nhân là ở đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT-Edit-Hoàn] Ngươi thuộc về ta
General FictionSư tỷ nữ phẫn nam trang Sư muội vốn là quận chúa Hai nữ tử đem lòng yêu nhau, trao nhau mọi ngọt bùi khổ đau Trải qua khó khăn, xuyên không, xuyên thời, liệu tình yêu của họ còn trường tồn?