Chương 20: Anh ấy nghiêm túc

1.6K 90 0
                                    

Bạch Hiền có chút không hiểu rõ ý nghĩa cái nhìn của anh, không rõ anh gọi về nhà là muốn làm gì?

"Ách." Bên kia, Lâm Tiểu Phân vẫn có chút không quen với người con rể đột nhiên xuất hiện này, sửng sốt một lúc lâu mới kịp phản ứng, vội hỏi:

"Là Xán Liệt hả, con đi công tác về rồi?"

"Vâng, đã về rồi, thật ra thì con gọi điện đến là muốn nói một tiếng với mẹ, bây giờ Bạch Hiền đang ở cùng con, buổi tối có lẽ không về, sáng sớm mai con đưa cậu ấy về."Phác Xán Liệt nói.

"Ách." Lời của Phác Xán Liệt khiến Lâm Tiểu Phân không khỏi ngẩn người, nhưng mà lúc này nhanh chóng kịp phản ứng, dù sao con trai cũng đã kết hôn, cười nói:

"Ha ha, được được được, mẹ biết rồi, các con đều là người trẻ tuổi thôi. Bachn Hiền cũng thật là, ở cùng con thì có gì mà phải giấu giếm chứ. Các con vốn chính là vợ chồng, phải sinh hoạt một chỗ, nhưng mà các con kết hôn cũng vội vàng, mẹ suy nghĩ có phần không chu đáo, như vậy đi, ngày mai, ngày mai mẹ lập tức giúp Bạch Hiền thu dọn đồ đạc, để nó dọn đến nhà con đi, đều đã kết hôn rồi, làm gì còn chuyện còn ở nhà mẹ đẻ, nếu truyền ra ngoài lại khiến người ta chê cười."

"Ha ha, dạ dạ dạ, mẹ nói rất đúng, ngày mai tan tầm, con đến chuyển đồ của Bạch Hiền đến đây, có điều là làm mẹ vất vả rồi." Phác Xán Liệt nói như vậy.

"Nói cái gì vậy, tối mai tan việc các con cứ đến đây, sau đó cả nhà chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm, đúng rồi, các con đã thưa chuyện với thông gia bên kia chưa, nếu không lúc nào các con sắp xếp thời gian để hai gia đình cùng ăn cơm." Mặc dù không tổ chức hôn lễ nhưng hai gia đình phải gặp mặt, ăn một bữa cơm với nhau, nếu không đính ước thông gia thì sau này mà gặp trên đường cũng không nhận ra nhau.

"Mẹ nghĩ rất đúng, hai ngày nữa con sẽ bố trí." Phác Xán Liệt đồng ý, bật cười nhìn Bạch Hiền đang trừng lớn hai mắt ở trước mắt, không nhịn được đưa tay sờ sờ đầu cậu.

"Ừ, vậy ấn định thời gian rồi báo cho chúng ta biết là được." Lâm Tiểu Phân nói, sau đó nói mấy chuyện không quan trọng, rồi mới cúp máy.

Phác Xán Liệt ngắt điện thoại rồi mới trả di động cho Bạch Hiền, chỉ thấy Bạch Hiền sững sờ ngây ngốc nhìn chằm chằm anh, cũng không đưa tay ra nhận, cười nói:

"Còn u mê nữa?"

Lúc này Bạch Hiền mới lấy lại tinh thần:

"Anh anh anh..." Chỉ tay vào anh, không nói ra lời.

Phác Xán Liệt cười cười, hỏi:

"Anh làm sao?"

"Anh anh anh...làm sao anh có thể gọi điện thoại cho mẹ tôi!" Nghẹn một lúc lâu cuối cùng Bạch Hiền chỉ thốt ra được một câu như vậy.

"Em nói xem?" Phác Xán Liệt hỏi ngược lại, khóe miệng cong lên mang theo tia giảo hoạt.

"Là tôi đang hỏi anh, sao anh có thể gọi điện cho mẹ tôi nói những cái kia!" Bạch Hiền thật có phần tức giận, cái gì ở lại, cái gì chuyển đến, đến bây giờ cậu đã nói gì a!

Tiên Hôn Hậu Ái [•ChanBaek•ver]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ