Cho dù trăm ngàn lần không muốn, cuối cùng Bạch Hiền vẫn phải quấn khăn quàng cổ đi làm. Thậm chí cậu có thể nhận thấy từ nháy mắt cô bước vào cửa công ty, ánh mắt lộ vẻ kỳ quái của cô bé tiếp tân vẫn theo sát đến khi cậu bước vào phòng làm việc. Dường như cậu đỏ mặt, không dám nhìn ai mà đi thẳng vào văn phòng.
"Hô. . . . . ." Thở thật dài, Bạch Hiền ngồi xuống chỗ mình, mở máy tính, đặt cặp công văn lên trên bàn, lấy ra tư liệu mang về ngày hôm qua.
Còn không đợi cậu thở xong, cửa phòng làm việc được gõ vang, là Trần Trừng.
Bạch Hiền cất giọng về phía cửa:
"Vào đi."
Trần Trừng đẩy cửa đi vào, đưa giấy tờ trong tay cho cậu, nói:
"Đây là báo cáo tiến độ em đi công trường ngày hôm qua."
Bạch Hiền nhận lấy, tiện tay liếc nhìn, gật đầu, nói:
"Tốt, tôi biết rồi. Buổi chiều cô và tôi cùng đi tìm Trần công đi, về hạng mục trang viên này, cô đi cùng xem xét, có ý kiến và đề xuất gì cũng có thể cùng nhau thảo luận kỹ càng."
"Bây giờ anh định cho em tham gia hạng mục của anh sao?" Trần Trừng hơi bất ngờ, suy cho cùng cô vừa mới tới, thậm chí cô đã dự tính tháng đầu tiên sẽ bưng trà rót nước, cầm giấy tờ gì đó cho cậu .
Bạch Hiền ngẩng đầu, nhìn cô ta, nhàn nhạt hỏi, "Cô không tự tin?" Khóe miệng khẽ cong lên.
"Đương nhiên là có." Trần Trừng quả quyết nói, đối với chuyên môn của mình, từ trước đến giờ cô luôn tràn đầy tự tin.
Bạch Hiền gật đầu, từ trong ngăn kéo lấy ra bản copy của bản thiết kế đưa cho cô ta: "Đây là bản thiết kế, cô lấy về xem trước một chút, buổi chiều chúng ta sẽ cùng nhau đi phòng bản mẫu."Trần Trừng đưa tay nhận lấy, lúc này mới chú ý tới chiếc khăn quàng trên cổ cậu, trong thời tiết kiểu này, trang phục của cậu thấy thế nào cũng đột ngột, kỳ quặc, liền không nhịn được tò mò, hỏi: "Anh Biện, dự báo thời tiết hôm nay báo rằng nhiệt độ ngoài trời là 28 độ đó."
Những lời này ngụ ý là, ngài còn quàng khăn như thế không cảm thấy nóng sao?
Bạch Hiền sửng sốt, mặt thoáng cái đỏ lên, cả người hơi hơi xấu hổ, một lúc lâu mới lúng túng ho nhẹ nói:
"Khụ khụ, cái này, cái này đêm hôm qua lúc ngủ đã quên đóng cửa sổ, hôm nay lúc thức dậy cảm thấy có chút cảm mạo, cảm thấy còn, còn lành lạnh." Nói xong, còn sợ cô ta không tin, cố ý ho khan mấy tiếng, chà xát cánh tay mình.
Cái cớ sơ hở chồng chất như vậy dù ai nghe cũng nghe ra là bịa đặt, Trần Trừng cố gắng chịu đựng để mình không cười ra tiếng, nhưng khóe miệng lại không nhịn được mà cong lên thành một độ cong đẹp mắt, ôm bản thiết kế trước ngực, gật đầu, nói:
"Em đi ra ngoài trước."
Bạch Hiền vội vàng gật đầu, "Ừ, đi ra ngoài đi." Trên mặt nóng ran, không cần soi gương, căn cứ vào nhiệt độ trên mặt này, cậu nghĩ hiện tại khuôn mặt cậu nhất định là hồng như quả cà chua.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tiên Hôn Hậu Ái [•ChanBaek•ver]
FanfictionTác giả: Mạc Oanh Thể loại: Ngôn tình->Đam mỹ,hiện đại,sủng,HE Tình trạng bản gốc : Hoàn Tình trạng bản chuyển ver : Hoàn