"Cốc cốc cốc . . . ."
Sau khi nghỉ trưa vào làm không bao lâu, cửa phòng Bạch Hiền được gõ vang, cậu không ngẩng đầu, nói luôn:
"Vào đi."
Trần Trừng đẩy cửa đi vào, đứng lại trước mặt cậu, đặt bản thảo thiết kế lên bàn Bạch Hiền, mở miệng nói:
"Nếu đây để sát hạch em, thì đề bài như vậy quá dễ đối với em, chỗ sai trong đó em đều đã tìm ra và sửa chữa lại rồi, ngoài ra em còn sửa đổi một chút bản thiết kế gốc, em cho là thiết kế như thế có thể lấy được nhiều ánh sáng hơn cho phòng ngủ."
Bạch Hiền ngẩng đầu, nhìn cô ta, đưa tay cầm lấy giấy tờ trên bàn, liếc nhìn, quả thật đã đánh dấu những chỗ cậu cố ý tính sai, hơn nữa còn sửa lại tỉ lệ thiết kế của phòng ngủ và phòng khách.
Xem ra lần này Hoàng Đức Hưng không hề nói quá lên, chí ít Trần Trừng này không phải là một gối thêu hoa(1) như Lăng Lâm lần trước, trông thì khá nhưng không dùng được. Xem ra mấy cái gọi là giải thưởng cô ta nhận được cũng không phải là nói khoác, có điều là người hơi quá tự phụ rồi, tự tin đúng là rất tốt, nhưng mà quá tự tin không phải lúc nào cũng là chuyện tốt.
Một lần nữa đặt bản vẽ trong tay lên trên bàn, nhìn cô ta, Bạch Hiền nhàn nhạt mở miệng:
"Cô sửa thế này quả thật có thể lấy nhiều ánh sáng hơn cho phòng ngủ."
Nghe vậy, Trần Trừng tự tin cong cong khóe miệng, như là câu trả lời của Bạch Hiền nằm trong dự đoán của cô ta.
"Nhưng mà." Không đợi ý cười trên khóe miệng cô ta hoàn toàn lộ ra, Bạch Hiền chỉ chỉ bản vẽ trên bàn, nói tiếp: "Cấu tạo thế này, phòng ngủ lấy ánh sáng tốt rồi, nhưng mà độ sáng toàn bộ phòng khách chỉ đạt khoảng sáu mươi phần trăm, mà phòng khách là một phần mặt tiền của căn nhà, mặt tiền mà lờ mờ tối tăm thì nhìn căn nhà thể nào cũng không sáng sủa được, còn bản thiết kế trước của tôi, mặc dù phòng ngủ hơi lờ mờ, nhưng chỉ tối hơn so với thay đổi của cô ba mươi phần trăm, như vậy cân nhắc lại, cô thấy cách nào tốt hơn."
Trần Trừng bị nói sửng sốt, một lần nữa xem lại bản vẽ trên bàn, nhìn chăm chú, không thể phủ nhận, Bạch Hiền nói không sai, hiện tại mặc dù không thể đạt được độ sáng cao nhất cho phòng ngủ, nhưng mà tỷ lệ thiết kế như vậy đặt trên tổng thể có hiệu quả tốt nhất.
"Còn có vấn đề sao?" Bạch Hiền hỏi.
Trần Trừng ngước mắt, liếc nhìn cậu, mím môi, lắc đầu.
Bạch Hiền gật đầu, nói: "Nếu không có vấn đề thì cầm bản vẽ sửa lại này, đến công trường xem xét tiến độ công trình."
"Em biết rồi." Trần Trừng gật đầu đồng ý, sau đó xoay người đi ra ngoài.
Bây giờ chuyển nhà rồi, cách công ty quả thật gần hơn rất nhiều. Buổi tối không cần Phác Xán Liệt tới đây đón, đi bộ trở về, chỉ mất có năm phút đồng hồ đi đường, ngoài ra gần khu cư xá còn có một siêu thị cỡ lớn, tan việc trước khi về nhà đi siêu thị một chuyến, mua đồ ăn cho buổi tối, rất thuận tiện.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tiên Hôn Hậu Ái [•ChanBaek•ver]
FanfictionTác giả: Mạc Oanh Thể loại: Ngôn tình->Đam mỹ,hiện đại,sủng,HE Tình trạng bản gốc : Hoàn Tình trạng bản chuyển ver : Hoàn