Sâu Lười - Mặc Khách

184 2 0
                                    

Sâu Lười - Mặc Khách

Tựa gốc: Lại trùng

Thể loại: hiện đại, 1×1, thương chiến, cường cường, lãnh khốc bá đạo công, phúc hắc biếng nhác thụ, thụ thâm tàng bất lộ, HE
Tình trạng: hoàn (chính văn + phiên ngoại)
Editor: Lynzmix
Beta: Shoorin Yumi

Câu chuyện kể về một em thụ vốn là tiểu thuyết gia tài năng nhưng độ lười cũng thuộc dạng bậc thầy, tóc lười cắt, râu lười cạo, cả ngày chỉ rúc trong nhà như mễ trùng thành tinh, mỗi khi ngủ thì dù có động đất cấp 12 cũng chả thể khiến em nhấc nửa mi li... mắt (。-_-。) hành cô biểu muội đồng thời cũng là biên tập của em phải nhiều phen khốn khổ.

Ngày nọ đang lim dim thì bị biểu muội kéo tới buổi tiệc giao lưu của 1 tập đoàn nổi tiếng, em mới đứng mấy phút thì tay chân đã bủn rủn, lảo đảo đi kiếm cái ghế dựa. Phát hiện ở góc phòng có đặt chiếc salon mềm mại, em sung sướng sà đến đánh cái kềnh cang, chả thèm để ý bên cạnh còn 1 người đang ngồi kinh ngạc trợn mắt.

Anh công là tổng tài của Kinh Thiên, trên thương giới vốn nổi danh lãnh khốc tàn bạo, sở thích cũng rất ư là khác người, chả biết có phải anh là âm hồn ninja hay ám vệ đầu thai ko mà toàn thích ẩn mình ở những nơi u tối (điển hình là xó nhà =A=) đến cái salon kê riêng cho anh cũng phải chọn góc ít ánh sáng và vắng người qua lại -_-|||| (chỉ thật ko may là vẫn lọt được vào mắt xanh của ẻm =)))

Đặc biệt, anh còn sở hữu tuyệt chiêu "X-quang quét tâm thuật" , có khả năng thông qua đôi mắt nhìn thấu tâm can kẻ khác ⇎_⇎ Thấy em tiếp cận tưởng có ý đồ, anh định bày thế động thủ, nào ngờ chiêu này hoàn toàn vô hiệu với em. Chẳng phải em quá trong sáng hay quá thâm sâu, mà là do mắt em... quá bé =.=! Lúc nào cũng lờ đà lờ đờ chỉ như 1 sợi chỉ, tia X của anh dù cường tới đâu cũng tài thánh mới chui lọt ~(‾▿‾~)

Thú vị vì lần đầu gặp người ko sợ mình, còn dám gác lên đùi mình thoải mái ngủ ngon, anh quyết định phải có em bằng mọi giá. Em cũng lười từ chối (?) nên gật đầu cái rụp, bắt đầu cuộc sống của 1 mễ trùng thần tiên, cả ngày chỉ cần nằm trên giường thay đổi tư thế =]]

Tùy tiện vài ba cái ngo ngoe cũng đủ làm thương giới phải khuynh đảo, liệu, đằng sau lớp kén tưởng chừng ngàn năm ko nứt vỏ đó, có thật chỉ là 1 con sâu lười tầm thường ko?

Chương 1: Gặp gỡ

Ánh mặt trời rực rỡ, cơn gió mùa xuân ôn nhu vuốt ve đôi gò má. Cỏ nhỏ ló mình tò mò ngắm nhìn thêm 1 năm hoa nở xuân về. Trên đường cái, mọi người cũng đã bỏ những bộ trang phục nặng nề của mùa đông và thay vào đó là trang phục nhẹ nhàng, mát mẻ của mùa xuân. Mỗi người trên mặt đều mang vẻ rạo rực,háo hức mong chờ xuân tới. Quanh năm suốt tháng tất bật với đủ loại công việc nên mọi người trước dịp xuân về đều chuẩn bị những kế hoạch du xuân, thăm quan thắng cảnh. Trong lòng ai cũng hướng về mùa xuân rực rỡ diễm lệ với bao nhiệt tình mong ngóng, quả ứng với câu: "Cả năm chỉ kể tới mùa xuân".

Nhà của sâu lười ≥^.^≤

Mặt trời đã lên cao, trong phòng vẫn là 1 mảnh im lặng. Đôi rèm theo gió nhẹ gợn lên, khi phiêu khi dương, lay động trông thật đẹp mắt. Trên giường lớn, một người đang yên bình đạt tới cảnh giới cao nhất của giấc mộng đêm xuân không biết tới trời sáng ( QT là "Xuân miên bất giác hiểu": Giấc ngủ đêm xuân không biết trời sáng. Cơ mà trình văn có hạn mọi người thông cảm và cho góp ý T.T) Đôi rèm tung bay trong gió khiến phòng chớp động sáng tối, gương mặt người nọ cũng theo đó thoáng ẩn thoáng hiện. Người này có 1 mái tóc đen dài đủ để mang đi chụp ảnh quảng cáo mà trong cuộc sống bận rộn ngày nay hiếm ai có thể giữ được (─. ─) Tiếng hít thở đều đều thể hiện người trong phòng đang say giấc nồng. Trái ngược với sự ồn ào huyên náo bên ngoài,trong phòng là cả 1 mảng tĩnh lặng, thanh âm rèm phiêu động quy luật mà tiết tấu tựa như lời hát ru ngọt ngào càng khiến người chìm sâu trong giấc nồng. Mọi sự đều vô cùng êm đẹp.

Danmei Hiện ĐạiWhere stories live. Discover now