Ngày làm lễ tốt nghiệp, tất cả các sinh viên dự lễ đều ngồi dưới khán đài, trên người khoác bộ áo cử nhân ngẩng đầu nhìn hiệu trưởng, giáo viên đại diện, học sinh đại diện lần lượt lên phát biểu.
Bốn năm trên giảng đường đại học cứ vậy mà thoáng qua, hết hôm nay chính là kết thúc, rất nhiều học sinh tiếc nuối cho khoảng thời gian đã qua.
Mà Yoona lại không hề buồn bã, trái lại có chút kích động vì cuối cùng cô cũng thoát khỏi nơi giam cầm này, có thể sống một cuộc sống tự do.
Kết thúc buổi lễ tốt nghiệp chính là lúc chụp hình tập thể hoặc là chụp hình cùng những người bạn học, cô chụp vài tấm với mấy người bạn, sau đó ngó khắp nơi đi tìm bóng dáng Chanyeol.
Bởi vì anh không phải là là giáo viên của bọn họ, cho nên hôm nay anh không có mặt tại hội trường. Nhưng bởi vì anh đã đồng ý tới nên sẽ không nuốt lời.
"Lớp trưởng".
"Ừ!"
"Thầy đâu rồi, cậu đã liên lạc với thầy chưa?" Yoona hỏi.
Lớp trưởng gật đầu: "Gọi rồi, thầy nói gần đến rồi".
"Vậy thì tốt rồi, tớ còn tưởng thầy là không đến".
"Sao lại thế được, thầy nhìn thì nghiêm khắc nhưng thật ra đối xử với người khác rất tốt".
Yoona cười cười: "À, cũng phải".
Ngay lúc này, Tzuyu từ bên kia chạy đến: "Yoona à! Ba cậu đến kìa".
Con cái tốt nghiệp, nhiều phụ huynh cũng đến để lưu lại tấm ảnh kỷ niệm, nên người nhà cô đến cũng là chuyện hiển nhiên.
"Yoona à, bên cạnh ba cậu còn có một người nữa, trời ạ, đó là anh cậu sao? Đẹp trai thật".
Tzuyu cứ mãi lảm nhảm mà không nhận ra sắc mặt trầm xuống của cô.
"Tớ qua đó xem".
"Đi đi, đừng đi lâu quá, chút nữa mình còn chụp ảnh".
"Ừm".
Ba Lim đứng cách hội trường không xa, lúc này cạnh ông còn có mẹ kế, Nayeon cùng với người đàn ông mà Tzuyu nói.
Thấy cô đi về phía này, ông vốn đang cùng người bên cạnh nói gì đó liền nhấc chân đi về phía cô.
"Mặc bộ đồ này cũng ra dáng đấy". Ông hơi gật đầu, tuy ông không cười nhưng vẫn không che giấu nổi sự vui mừng trong đáy mắt.
Yoona nhếch môi trừng mắt: "Ba đến một mình được rồi, còn kéo theo cả đám đến làm gì".
Ba Lim "chậc" một cái: "Hôm nay là ngày vui của con, ba không cãi với con".
"Không muốn cãi nhau thì ba tự mình đến là được rồi, còn phải cố tình làm con khó chịu".
Ông hơi hé miệng, cuối cùng chỉ thở dài: "Yoona à, đều là người một nhà, con tốt nghiệp thì tốt xấu gì mọi người cũng nên đến chụp một tấm hình lưu niệm".
"À".
"Nể mặt ba một chút đi".
"Ba cũng đâu có nể mặt con".
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng Hợp Truyện 2 (ChanYoon_ver)
Romance😍 Ngọt Ngào Dành Cho Em 😜 Vì Anh Quay Lại 😵Mắt Xanh Mê Hoặc