"Mẹ, cha, Phác tổng tài là khách, tại sao tiếp đón người ta như vậy." Ngừng một chút, rồi hướng chị Lưu đứng ở cửa phòng bếp nói "Đem trà Bích Loa Xuân con mang về hôm trước pha một bình nhé Dì."
"Không cần Bích Loa Xuân, mẹ Lưu pha vài tách cà phê đi" Duẫn Nhi nói tiếp lời của anh hai, Xán Liệt khẳng định uống không quen lá trà.
"À, đúng, vẫn là Duẫn Nhi lo lắng chu đáo."
Nghe xong lời của con mình, Lâm Đức Hồng cũng hiểu được như vậy rất không lễ phép rồi.
"Tất cả mọi người ngồi đi, chúng ta đem việc này hảo hảo nói một chút, Thanh Lăng, em cũng đừng gấp."
"Xán Liệt, cậu nói muốn sống cùng Duẫn Nhi, cha mẹ cậu có biết không?"
"Mẹ của con đã qua đời rất sớm, cha con . . . . . Ông ấy không quan trọng, chuyện của con, tự con có thể quyết định."
Mặc kệ người nọ có đồng ý hay không cũng sẽ không ảnh hưởng đến cảm tình của anh và cô, dù sao hiện tại tự thân người kia đã muốn khó bảo toàn.
"Ý của cậu là cha của cậu vẫn chưa biết việc này?" Lâm Đức Hồng cảm thấy hôm nay nhất định phải hỏi cho rõ ràng, hôn nhân không chỉ là chuyện của hai người, nếu không thể được sự chúc phúc của người lớn, làm sao nói đến hạnh phúc.
"Con sẽ nói cho ông ấy biết." Tuy rằng cảm thấy cha không thể phá hư đến mình và Duẫn Nhi, nhưng anh nhất định phải chuẩn bị thật chu đáo.
"Không được, tôi không đồng ý." Hà Thanh Lăng ngồi ở bên cạnh càng nghe càng nóng vội, nhìn thấy dáng vẻ của chồng bà dường như rất hài lòng với Xán Liệt.
"Mẹ! Vì sao!" Duẫn Nhi thật sự xem không hiểu mẹ hôm nay làm sao vậy, bình thường mẹ hiểu rõ mình nhất, lần này tại sao lại không để ý đến cảm nhận của mình.
"Bởi vì. . . . . . Bởi vì. . . . . . Ai, dù sao không được! !" Mọi người vẫn gạt Duẫn Nhi, giấu diếm lâu như vậy, Hà Thanh Lăng không biết nên nói hay không.
Xán Liệt nhìn bộ dạng sốt ruột muốn nói lại không dám nói của Hà Thanh Lăng, có chút nghi hoặc, chẳng lẽ Duẫn Nhi không nhớ rõ chuyện năm đó là vì có ẩn tình sao?
"Chuyện năm đó sẽ không phát sinh lần nữa." Giọng nói của anh thản nhiên, lời nói ra lại làm cho tất cả mọi người kinh hoàng.
"Chuyện gì?" Duẫn Nhi nhìn anh ngơ ngác hỏi, tại sao cô nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì.
"Duẫn Nhi, anh sẽ không bao giờ bỏ em lại lần nữa" Sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn mơ hồ của cô, anh khẳng định nói.
"Lần nữa?" Duẫn Nhi lầm bầm lập lại một lần, cảm thấy trong đầu giống như có đồ vật gì đó miêu tả sinh động.
Lâm ba ba nghe lời nói của Xán Liệt.... lại đột nhiên nhớ đến phản ứng vừa rồi của vợ mình, cùng Canh Tân liếc nhau, đã hiểu rõ.
"Đau quá. . . . . . Đau quá. . . . . ." Duẫn Nhi ôm đầu, cảm giác đầu mình như có thiên quân vạn mã đang phi nước đại.
Hà Thanh Lăng vừa nhìn thấy con gái như vậy, nhanh chóng bảo Canh Tân ôm cô lên giường nằm xuống.
Xán Liệt làm sao có thể lại để nam nhân động thủ, tự mình vươn tay ôm lấy cô đi lên lầu, Hà Thanh Lăng hiện tại cũng không cần biết nhiều như vậy, theo sau, gấp rút chỉ phòng của Duẫn Nhi cho anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng Hợp Truyện 2 (ChanYoon_ver)
Romance😍 Ngọt Ngào Dành Cho Em 😜 Vì Anh Quay Lại 😵Mắt Xanh Mê Hoặc