Chương 25

91 2 0
                                    

Ban đêm Kỳ Kiêu đương nhiên vẫn giữ chặt người lại không cho đi, ở trong phủ của mình so với trong cung thoải mái hơn nhiều, Kỳ Kiêu sợ Bách Nhận da mặt mỏng cũng không cho người đứng hầu, đem thị nữ đứng ngoài noãn các đều cho lui, chỉ để lại vài thị vệ trực đêm ở hành lang.

Kỳ Kiêu thay y phục, nhớ đến bộ dáng xấu hổ của Bách Nhận liền buồn cười: "Lúc ngươi ở trong phủ của mình cũng không cho thị nữ gác đêm? Ban đêm khát nước, muốn đi tiểu thì làm sao?"

Mặt Bách Nhận đỏ lên: "Thì làm sao? Lúc ta ở trong phủ của mình cũng không để người vào phòng...."

Kỳ Kiêu nhịn không được bật cười, gật đầu: "Thế tử điện hạ quả nhiên rất nghiêm khắc tự kiềm chế bản thân, rất tốt. Về sau còn mong Thế tử điện hạ thường xuyên đến phủ ta ở lại, cũng giúp ta làm gương thế nào là chính nhân quân tử, làm ta thường xuyên tự kiểm điểm."

Bách Nhận tức giận nhìn Kỳ Kiêu, hai người vừa mới... vừa như vậy xong, Kỳ Kiêu lại cố ý dùng lời này trêu đùa mình.

Kỳ Kiêu cười cười ngồi xuống, kéo tay Bách Nhận: "Đùa ngươi thôi, được rồi, không có thị nữ vậy ban đem để cho ta đến hầu hạ Thế tử điện hạ đi, mặc kệ là bưng trà dâng nước hay là...."

Kỳ Kiêu bật cười: "Hay là hầu hạ Thế tử đi tiểu đêm, ta đều sẽ tự mình hầu hạ, thế nào?"

Mặt Bách Nhận càng đỏ, rút tay lại xoay người đưa lưng về phía Kỳ Kiêu, nằm xuống. Kỳ Kiêu vỗ vỗ lưng Bách Nhận, cười: "Đừng ngủ vội, nén giận ngủ sẽ thương thân, lại nói một lát."

"Nói cái gì?" Giọng Bách Nhận lạnh băng, "Ta nói không lại Thái tử điện hạ, cũng không thể né tránh sao?"

Kỳ Kiêu cười: "Được rồi, ta không nói bậy nữa, chỉ nói cái ngươi thích nghe, được chưa?"

Thái tử điện hạ ở ngoài tôn quý, lãnh đạm như vậy, tại chỗ không người lại vô cùng ôn hòa với mình, nửa phần tính tình cũng không có, nói không cảm động là giả, Bách Nhận nhịn không được cũng đùa: "Được, vậy Thái tử kể chuyện cười cho ta đi."

Kỳ Kiêu bị Bách Nhận đùa cười: "Được a, nếu không tốt, ta lại kể chuyện khác cho Thế tử điện hạ nghe?"

Bách Nhận không nhịn được cũng cười, Kỳ Kiêu kéo Bách Nhận xoay người lại, cúi đầu hôn môi hắn, thấp giọng cười khẽ: " Ta hát Thập Bát Mô cho Thế tử, Thế tử muốn nghe không?"

Dư vị của vừa rồi thân mật còn quẩn quanh trong cơ thể, Bách Nhận chịu không nổi Kỳ Kiêu trêu đùa như vậy, vội nghiêng đầu đi: "Không... không cần, đừng náo loạn, nói chuyện đứng đắn, xa phu kia không thành vấn đề sao? Nói đến cùng trước kia hắn cũng không phải là người của Thái tử, vạn nhất chịu không nổi khổ hình, khai ra thì làm sao?"

Kỳ Kiêu cười: "Cái gì gọi là 'trước kia không phải người của ta', cho dù là hiện tại cũng không phải. Ta không sợ hắn khai. Cho đến giờ bản thân hắn còn không biết là bị ta sai khiến."

Bách Nhận trừng to mắt, hắn vẫn cho rằng Kỳ Kiêu thu mua xa phu kia, hiện tại lại không hiểu, không thu mua, xa phu kia làm sao có thể nghe lời Kỳ Kiêu như vậy?

[DM/Hoàn] Thiên Hoàng Quý TrụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ