Đoản đam 168

707 34 1
                                    

#Đoản_đam

" Anh ơi!"

" Sao vậy? Em có bài nào không hiểu hả?"

" Vâng! Anh dịch giúp em câu tiếng anh này với!"

Cậu cười cười, mở một trang trong vở rồi đưa cho anh, nhưng cái trang giấy trắng tinh đó chỉ có đúng một dòng chữ:

"Cái này sao? Câu này ai ai cũng biết chỉ mỗi em là không? Sao em lại học dốt đến mức này cơ chứ?"

Anh là gia sư riêng của cậu, ngoài cái vẻ ngoài cao ráo, đẹp trai, galăng ra còn sở hữu thành tích vô cùng xuất sắc cùng với giọng nói ngọt ngào khiến cậu say như điếu đổ, luôn tìm cách trêu ghẹo anh.

"Vâng! Không biết thì mới phải hỏi anh chứ... anh dịch giúp em đi..."

Cậu cười cười, nghiêng mặt chờ đợi câu trả lời từ anh.

" Tôi thích bạn!"

" Thật trùng hợp, em cũng thích anh..."

Cốp!!!

Chưa nói hết câu thì đã nhận được một cái cốc đầu từ anh, cùng lời giáo huấn truyền kỳ.

" Yêu đương cái gì chứ, em còn nhỏ, lo học hành cho tốt đi, rớt đại học là ba mẹ sẽ buồn lắm đó."

" Thay vì cốc đầu, anh có thể xoa đầu được không? Làm vậy người ta đau... đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc gì hết..."

" Được rồi, lo học đi... nếu không học sẽ bị cốc đầu tiếp đó..."

Thấy cậu nhăn mặt, anh bối rối xoa chỗ vừa bị cốc. Đây không phải là lần đầu bị cậu trêu, nhưng là lần đầu anh ra tay với cậu như vậy.

Thế là như được đà, cậu bám theo anh suốt mấy năm đại học, không nhớ nổi bao nhiêu lần tỏ tình với anh. Nhưng mỗi lần như vậy anh chỉ xoa đầu bảo cậu còn nhỏ nên phải lo học.

---------

" Anh ơi! Em tốt nghiệp đại học rồi, là loại xuất sắc đấy! Anh có vui không?"

" Vui... vui lắm, học trò đầu tiên và duy nhất của tôi cuối cùng cũng thành công rồi, chúc mừng em!"

Anh hình như rất vui, còn cậu thì không. Anh không biết cậu đã chờ này này lâu lắm rồi, chờ để nói hết tình cảm với anh. Nhưng ngày cầm trên tay tấm bằng tốt nghiệp mà mình mong đợi, cũng là ngày biết tin anh đã có người yêu.

" Anh có nhớ anh nói chỉ cần em tốt nghiệp loại Khá trở lên thì muốn gì cũng được có phải không? Nhưng giờ em suy nghĩ lại rồi, em chỉ muốn hỏi một câu thôi... nhưng anh nhất định phải trả lời thật lòng đấy nhé?"

" Em hỏi đi?"

" Anh có người yêu rồi đúng không?"

Giọng cậu nhẹ nhàng, nhưng anh đâu biết trái tim cậu đang đau đớn kịch liệt, vừa muốn nghe đáp án lại vừa tự lừa người dối mình với hi vọng vẫn còn cơ hội.

" Em nghĩ sao?"

Đẹp trai, tài giỏi, mọi thứ đều tốt như anh thì có người yêu cũng là lẽ đương nhiên mà, chỉ là khi nghe hỏi lại, tim lại nhói hơn một chút.

ĐOẢN NGẮNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ