Giyuu mang sắc mặt âm trầm bước vào sở cảnh sát làm những người đang có mặt ở đại sảnh hú hồn một phen. Ai chọc phải vị hung thần ác sát của sở cảnh sát Tokyo này vậy?
Giyuu thậm chí còn chẳng thèm xin chỉ thị từ cấp trên mà trực tiếp quăng bà ta vào phòng giam tạm thời đợi đến lúc thẩm vấn. Anh đảm bảo lần này dù bà ta có tiền hay có quyền lực chống lưng thì cũng không thể tránh khỏi việc ngồi ăn cơm nhà nước bóc lịch đâu. Vì anh sẽ là người tống bà ta vào tù.
Giyuu mang danh hung thần ác sát không phải không có lí do. Những tội phạm từng qua tay anh xử lí và phụ trách giải quyết vụ án đều đảm bảo ngồi tù bóc lịch. Dù là người có quyền thế một tay che trời thì Giyuu cũng chẳng thèm kiêng nể tống thẳng vào tù. Bây giờ bà ta đã 2 lần đụng vào vảy ngược của anh thì đừng trách tại sao lại phải ngồi trong tù đếm từng ngày.
"Alo, Sanemi, giúp tôi thu thập chứng cứ tống phu nhân Kamado ngồi tù đi." Giyuu ngồi trong phòng làm việc bình tĩnh nói ra một câu mang trọng lượng khủng khiếp.
Những đồng nghiệp trong phòng vừa nghe câu đó đã thấy lạnh sống lưng. Tống phu nhân Kamado vào tù? Trung tá lần này chơi lớn thật đó.
"Cậu bị chập mạch à? Tôi..." Sanemi chưa nói hết câu đã bị chặn lại.
"Tanjirou bị bà ta đánh đến nhập viện." Giyuu vừa mở miệng nói câu đó đầu dây bên kia lập tức im bặt.
"1 tiếng nữa sẽ có tài liệu, giờ tiến hành thẩm vấn đi." Sanemi nhanh chóng đáp lại rồi cúp máy.
Giyuu cúp máy đứng dậy cởi áo khoác treo lên ghế rồi nới lỏng cà vạt phân phó một viên cảnh sát chuẩn bị phòng thẩm vấn. Lo liệu vậy là xong giờ chỉ việc moi thông tin từ bà ta mà thôi.
Bên này Rengoku ngồi cạnh giường của Tanjirou mà xót xa. Cậu cứ như thế này anh chỉ càng muốn bao bọc cậu trong lòng bàn tay không cho cậu bị tổn thương nữa. Nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đã được băng bó kĩ càng rồi áp lên trán.
Anh chỉ muốn nhìn cậu một đời bình yên, vui vẻ nhưng số phận trớ trêu cứ muốn trêu đùa con người. Tanjirou cứ liên tiếp gặp từ tai hoạ này đến tai hoạ khác khiến anh chẳng thể yên tâm để người này khuất khỏi tầm mắt của mình. Anh thực sự không dám tưởng tượng nếu một ngày nào đó cậu rời xa anh. Anh thực sự rất sợ.
"Tanjirou à...anh chỉ muốn bọc em trong lòng bàn tay mà thôi. Em cứ thế này anh thực sự rất sợ, anh sợ một ngày nào đó anh sẽ mất em..." Rengoku nhẹ nhàng nói nhưng lòng anh lại nặng trĩu.
Rengoku thở dài nhướn người hôn nhẹ lên trán cậu rồi chỉnh chăn lại cho Tanjirou sau đó nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng. Anh phải đi giải quyết vấn đề nguy hiểm đang đe doạ người anh thương, giải quyết triệt để thì thôi.
Rengoku trở lại sở cảnh sát cùng lúc với Sanemi mang tài liệu đến. Rengoku vừa nhìn tệp tài liệu trên tay của Sanemi là đã hiểu được anh đến đây vì ai. Có vẻ lần này Giyuu không muốn nhịn nữa rồi.
"Giyuu nhờ đến cả cậu nữa sao?" Rengoku nở nụ cười thường trực chỉ vào tệp tài liệu trên tay Sanemi.
"Tôi đâu thể ngồi im nhìn bà ta lộng hành." Sanemi miết nhẹ bìa tệp tài liệu cụp mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Alltan] Coffee shop and my little sun.
FanfictionHalo các độc giả đã có lòng hảo tâm vào đọc truyện của mình nha! Đây là hố đầu tiên tác giả đào nên có gì sai sót mong được giúp đỡ nhiều ạ! Ừm thì bộ này nói về chủ 1 quán cafe lớn là Kamado Tanjirou bị 1 dàn harem theo đuổi muốn cậu về làm bà xã...