Bầu trời đêm trên đỉnh núi tuyết phủ đầy vẻ huyền bí, ánh trăng mờ ảo tựa viên ngọc lơ lửng giữa vũ trụ bao la, tỏa ra vầng sáng dịu dàng nhưng đủ để làm lộ rõ từng đường vân của những đám mây trôi dạt bồng bềnh. Bỗng nhiên, một vệt sáng lóe lên cắt ngang vòm trời, để lại sau lưng một dải lân tinh óng ánh trượt dài. Vừa diệu kỳ vừa mong manh, ngắn ngủi nhưng vẫn khiến cả góc trời đêm rực sáng, một cảnh tượng đẹp đẽ thoáng qua mà không sao quên nổi.
Cáo nhỏ khẽ ngước mắt lên hứng trọn ánh sao băng rực rỡ, thật giống với đóa hướng dương yêu quý vô ngần của nó, thoáng chốc gặp gỡ nhưng lại lưu luyến cả đời.
Một phép màu rơi xuống từ trời cao.
"Giá như có thể trông thấy hướng dương nở rộ trên núi tuyết một lần nữa."
Những điều ước thì thầm trong tận cùng của tĩnh lặng, sao băng vô tình nghe thấy rồi, liệu có thể trở thành hiện thực được không?
Khói lửa mù mịt che lấp gần hết mọi giác quan, lại thêm tác dụng của thuốc khiến đầu óc anh lâng lâng trên chín tầng mây còn thân thể lại đang bị đọa đày dưới địa ngục. Dù vậy, Hanbin vẫn kịp thời chuẩn bị khăn ẩm để che kín từ mũi trở xuống, hi vọng bản thân có thể kéo dài thêm một ít thời gian nữa trước khi cứu viện ập tới hay ngọn lửa được dập tắt phần nào. Anh sau khi đã sờ thử xác nhận nhiệt độ trên tay nắm cửa liền cẩn trọng mở ra rồi khom người lần mò từng bước đến cầu thang thoát hiểm gần nhất, dựa vào sức nóng bên ngoài thì ngọn lửa có lẽ đang lan rất gần đến tầng của mình.
Hai mắt đỏ hoe cay xè vì khói độc khiến Hanbin phải khụy gối dừng bước mấy lần trước khi ánh đèn xanh lá chập chờn của bảng hiệu Exit lọt vào tầm mắt. Anh không ở tầng quá cao, vì vậy nếu có thể chạy xuống cầu thang thoát hiểm chống cháy và tránh được ngạt khói thì tỉ lệ sống sót sẽ cao hơn nhất nhiều.
Nhưng đó chỉ là kết quả lí tưởng nhất nếu cơ thể anh trong trạng thái khỏe hơn bây giờ một chút. Đầu óc vẫn còn lâng lâng do tác dụng của thuốc cộng thêm việc không gian thiếu oxi trầm trọng khiến Hanbin cuối cùng cũng gục ngã ngay giữa hành lang mù mịt. Vài tiếng bước chân dồn dập hoảng loạn chạy qua, nhưng chẳng ai trong tình thế nguy cấp này đủ tầm nhìn hoặc bình tĩnh để dừng bước cứu giúp người lạ.
Hanbin lụ khụ ho vài tiếng trước khi cổ họng khản đặc và tầm nhìn dần nhoè đi rồi chìm vào bóng tối câm lặng. Anh không muốn sinh mạng của mình sẽ kết thúc như thế này, không phải ngay bây giờ, khi bản thân còn chưa thực sự giúp được bất cứ ai trong năm người còn lại thoát khỏi vòng lặp bi kịch đã kéo dài từ tận thế hệ trước.
Vả lại, anh còn chưa kịp ngắm tuyết rơi cơ mà...
Ngọn lửa bừng lên giữa đêm tối dày đặc, tưởng chừng như cánh cổng địa ngục đang mở ra ngay phía trước. Đáy mắt trống rỗng phản chiếu lại cả một biển thiêu rụi đến tận xương tủy, da thịt nóng rát nhưng trong lòng lại lạnh lẽo cực hạn, đặc quyền được ngẩng cao đầu để sống đã nằm lại nơi căn nhà chỉ toàn là đau thương đó, cùng chút tàn lửa cuối cùng tan vào màn đêm trùng trùng điệp điệp.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TEMPEST] Cáo nhỏ trồng hướng dương trên núi tuyết
FanfictionCouple chính: Hwarang x Hanbin Couple phụ: Hyeongseop x Lew (all) Taerae x Hyuk (AU ❄️, AU Trường học Yuehua) Eunchan x Hyuk (AU Thị trấn bão tố) Taerae x Lew (AU Trường học Yuehua) [hint only] Hyeongseop x Hyuk (AU Trường học Yuehua) [hint only] (...