Sau lưng Oscar bị thương.
Là bị tôi cào.
Nhưng chuyện này không trách tôi được... Bởi tôi đâu có cố ý...
Sáng sớm hôm đó khi giúp chàng mặc quần áo tôi phát hiện được vết thương kia, tôi hỏi chàng có muốn bôi thuốc hay không, chàng lại tủm tỉm cười một cách sâu xa.
Buổi trưa những ngày trời thu, có đôi khi Oscar sẽ tắm rồi mới đi ngủ.
Khi này cũng không chỉ có mình tôi hầu hạ chàng tắm gội, Billy vẫn còn là hầu cận của chàng.
Nhưng hôm nay Billy bỗng nhìn tôi với ánh mắt kỳ quái, hơn nữa động tác cứng nhắc như một khúc gỗ.
Khi hắn bưng một bình nước nóng đổ vào bồn tắm của ngài Tử tước, suýt chút nữa vì thất thần mà đổ quá nhiều nước nóng.
Sau khi Billy rời đi tôi mới phát hiện ngọn nguồn sự việc, hắn nhất định là đã chú ý tới vết cào trên lưng của Oscar.
Cái này... Thực sự là chuyện khiến người ta xấu hổ và giận chết đi được...
Ngài Tử tước đang ngâm mình rất thoải mái dễ chịu trong bồn tắm hoàn toàn không chú ý tới bầu không khí xấu hổ vừa nãy, đôi tay chàng gác lên thành bồn, lim dim mắt, khẽ thở dài một hơi khoan khoái.
Hơi nóng tỏa ra, màn sương mờ ảo dường như ánh lên màu đỏ của những cánh hoa hồng trôi lững lờ trên mặt nước, mùi hương phảng phất vấn vít trên chóp mũi.
Oscar mở mắt, dùng tay chọc những cánh hoa, hơi do dự hỏi: "Em không giúp tôi tắm hả ?"
Lần nào tôi giúp chàng tắm cũng bị chàng kéo vào bồn tắm, tựa như là một loại tình thú nào đó, tôi cũng không ngại thuận theo những lúc chàng cao hứng.
Nhưng không phải là khi tôi mới bị người ta phát hiện ra chuyện riêng tư.
Hai người đàn ông lăn lộn với nhau, chuyện này trong mắt người khác nhất định là rất kỳ lạ, Billy là hầu cận của chàng, tuy rằng miệng rất kín kẽ, nhưng mà... Chúa mới biết tôi phải đối mặt với ánh mắt xấu hổ của người khác thế nào đây.
Tôi rầu rĩ ngồi cạnh bồn tắm, chụp lấy cánh tay không thành thật của ngài Tử tước, sau đó cúi người xuống hôn chàng.
Chàng bị hôn tới mức rục rịch, ôm lấy eo tôi, ngẩng đầu nhìn tôi, làm quần áo của tôi cũng ướt sũng.
Chúng tôi âu yếm nhau trong một chốc tôi mới đẩy chàng ra: "Về sau đừng cho Billy hầu hạ những việc riêng tư của ngài nữa, như là tắm rửa thay đồ này kia ấy."
Chàng ngẩn người, hơi nheo mắt lại, giữa làn hơi nước nóng hổi, sâu trong mắt chàng lấp lánh ý cười.
"Vì sao thế ?" Chàng vui vẻ hỏi.
Bởi vì... Chuyện riêng tư của chúng ta đều bày ra dưới mắt người khác hết rồi, tôi đau đầu nghĩ.
Oscar bỗng thở dài, chàng chọc mấy cái bong bóng nước và nói: "Chỉ sợ không được đâu, Billy làm người hầu của tôi nhiều năm lắm, nếu tôi không cho hắn hầu hạ thì hắn đâu còn là hầu cận của tôi, chuyện nàykhông công bằng với sự trung thành và tận tâm của hắn."

BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM] [Edit] Người Hầu Của Quý Ông
Ficción GeneralNgười Hầu Của Quý Ông Hán Việt: Thân sĩ đích phó nhân Tác giả: Chi Phương Khỏa Lạp Tình trạng: Hoàn thành 70 chương truyện chính + 12 ngoại truyện Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại , HE , Tình cảm , Báo thù , Trọng sinh , Kiếp trước kiếp này...