Và giờ đây, ngay lúc này, vẫn cái bãi tha ma vừa lạ vừa quen, em bị một con chìa vôi bịt mắt dẫn lối.. ( các bác biết những trường hợp ma rủ người vào bụi tre rồi đấy),Chợt bà nội gọi , làm em sực tỉnh
Về mau thằng kia, tao dặn mày thế nào hả..
Về đến nhà bà tát em, lần đầu tiên bà đánh em, Bà bảo!
Hôm nay tao không ra khóa cửa kho ngoài bốt thì mày ngủ ngoài đấy với thằng Trung đấy.
Em giật mình, hỏi : Trung nào vậy bà, ông đấy mới mất, bà quở quang, tội người ta.
Bà em nói, thằng Trung nó treo cổ lúc 10h đêm, mày xem bây giờ là mấy giờ, mà tao cảnh cáo, giờ cấm đi qua cây Sấu nhà ông Thăng, Ma của cả cái làng này nó đu bám trên cây đấy,hôm trước tao đi qua đấy thấy nguyên bầy trẻ con cười khành khạch dập dìu cành sấu đến sát mặt tao,may mà đang nhai trầu với sẵn dao bổ cau và củ tỏi,bọn nó mới sợ... mà đã nói rồi , thấy gì khác lạ thì tránh nó ra, nói không ăn nhời, có ngày chết thằng trời đánh ạ..Nói đến đây hai bà cháu ngồi nói chuyện một lúc thì đứng dậy định về, quái lạ, đã 11h rồi! ra gần đến cổng thì con chó nhà bà sủa liên hồi, em tưởng nó sủa em,vì cổng không có bóng điện sợ con chó nhập nhoạng nó không nhìn thấy,nó lại tưởng người lạ... nhưmg đéo phải.. nó sủa ngoài cổng, sủa càng lúc càng to, em cũng kệ , về tắm cái, từ chiều đến giờ mệt lắm rồi.. ra đến cổng em nhìn quanh quẩn.. không thấy gì, Đm chắc chó lại thèm giềng rồi, em cúi xuống lượm chiếc tổ ong đế đặc liểng thẳng vào mặt con chó, nó oẳng lên một tiếng rồi ư ử, nghe vẻ vẫn tiếc rẻ... cố oắng oắng au au tràng nữa rồi im bặt, em nghĩ thầm. (đang hè nắng nóng bố chưa thèm, cứ hôm nào mát trời thì mày tha hồ ôm rơm với đắp lá mơ) thấy man mát ở mép, hóa ra mình chảy dãi, thú thật cái khoản thịt chó đối với em thì đừng có hỏi, ăn thay cơm cũng đặng..
Lại thất thểu về nhà, cái cổng sắt rít thật,kéo ra kêu kẽo kéttttt.. r..ít ri..t.. như mấy bộ phim kinh dị thái vậy.. mà Đm bọn thái hư cấu vl. bùa chú cái con c* .. em cực kì ghét bọn nó, nào là ma cầm dao giết người, quỷ ăn thịt người .. có cái nhé, ai tiếp xúc với người âm rồi thì sẽ biết... thế giới quan của chúng ta, và người âm khác nhau hoàn toàn, họ không thể tác động ngoại lực đến chúng ta, chỉ là làm chúng ta sợ hãi ,hay mê hoặc chúng ta...
Lan man một hồi em phi ù lên nhà, tắm táp kì cọ, bắt sóc bỏ lọ như mọi khi , mặc tạm cái quần sooc vào phòng (bác nào mò vào fb em thì chắc biết cái phòng đang xây đấy, nhưng lúc đó xong rồi) .. vào trong phòng thì cảm giác bao mệt nhọc vơi bớt..
phòng có cái cửa sổ thông ra ngoài, bên ngoài là ngách nhỏ, được tạo bởi nhà bà em và phòng em, nhà Bà thì 3 tầng ,phòng em mái bằng nên xuốt ngày mở cửa sổ, đón luồng gió mát hút từ ngoài ngách vào thổi vào giường sát tường và cửa sổ... ( cảm giác rất yomost ^^). .. tắt điện leo lên giường,, em định với tay khép một cánh vào vì vừa tắm xong, mà thế éo nào hôm nay mát thế, cảm giác lành lạnh, vưa thò mặt ra thì thấy cái bóng đen đen cuộn tròn ngay dưới cửa sổ, em tưởng con chó nhà bà, vì buổi trưa nó hay chạy vào đây nằm lắm, nhưng vừa chốt cho cái đế dép vào mõm rồi ,em không nghĩ nó vẫn cố tình ra đây để sủa tiếp .. em bật tạm cái điện thoại lên lấy mà hình đưa tay ra ngoài sát vào nó.. miệng cứ (sùy sùy, về , Đm mai tao bảo mày sau)..Ôi thôi, khi cái điện thoại quẹt qua,ánh đèn leo lét từ màn hình phả nhẹ ra thì đập vào mắt em là Lão TRUNG , Lão ngồi bó gối , đầu gối co lên đến cằm, như cố che dấu cái vết hằn mà mang Lão đi về bên kia thế giới, nhưng gương mặt phù nề, tím ngắt nổi đầy gân thâm xì thì sao dấu được, đôi mắt đen thăm thẳm nhìn thẳng lên phia cửa sổ..