3/ Chân tướng của cản thi.
Từ khi nghề cản thi xuất hiện, mọi người đều tìm tòi nghiên cứu bí ẩn trong đó nhưng vẫn như cũ không thể tìm ra. Tuy rằng chưa được xác thực, nhưng theo một số người suy đoán là: sở dĩ thi thể có thể di chuyển là do được hai người trước sau nâng lên. Đầu tiên để thi thể mặc trường bào rộng thùng thình, hai cánh tay cố định bằng gậy trúc giấu dưới tay áo. Hai người cản thi, một người ở phía trước mở đường, chính là “thầy cản thi” mà mọi người nói, một người mặc trang phục giống như tử thi đi ở cuối đội ngũ. Hai người một trước một sau, đem gậy trúc buộc thi thể đặt trên người, nâng thi thể đi đường. Hai chân thi thể cách mặt đất, nhìn từ phía xa giống như hai tay nâng lên, nhảy từng bước về phía trước.
Còn có người nói, thi thể được cản không đầy đủ, bởi vì trọng lượng thây khô không nhẹ, rất khó mang chúng trèo đèo lội suối, cho nên nhóm cản thi sẽ chặt đầu và tay chân thi thể giữ lại, còn thân thể thì vứt đi. Khi tới nhà người chết, dùng rơm thay thế thân thể, rồi mặc áo liệm vào chôn xuống huyệt mộ. Còn một giả thuyết khác, nói “Cản thi” kỳ thật là nhóm tội phạm che giấu bán ma túy, buôn lậu thuốc phiện. Người chết xui xẻo, không ai dám tới gần, hơn nữa chuyện cản thi vô cùng tà, làm ai nấy đều trốn thật xa, cứ như vậy ma túy được vận chuyển thuận lợi. Nếu như có người qua đường vô tình đụng chạm, bỏ chạy không được thì giết người diệt khẩu.
Nói chung phần đông chỉ là suy đoán, trước mắt nghề cản thi là hiện tượng khoa học không giải thích được. Hiện nay xã hội phát triển khiến cho “Tương Tây cản thi” dần biến mất chỉ còn thấy trong phim ảnh.
_______________________________
Mị lớn lên ở Hồ Nam, cha mị là người gốc Tương Tây nên quê mị cũng là Tương Tây, sau đó là tộc Thổ Gia. Từ nhỏ tới lớn bị hỏi nhiều nhất là: có thể cản thi không? Có thể làm bánh tông không? Tuyệt cmn zọng =_=
_____________________Ra tỉnh ngoài học, có người cẩn thận lại hỏi: Cậu biết cản thi thật hả? Ծ‸Ծ
______________________Có lần tôi trực đêm, nửa đêm muốn đi WC (từ văn phòng đến nhà wc phải đi ngang qua thang máy). Khi tôi đi qua thì thấy thang máy đi lên từ tầng 2 và dừng lại ở tầng 4 (tầng 4 đang được sửa chữa trên đó trống rỗng chưa trang hoàng và tất nhiên không có ai lên đó), mọi người biết rồi đó, nửa đêm mấy ai được tỉnh táo, cho nên tôi không để ý mà tiếp tục đến nhà wc.
Lúc tôi trở lại thì thang máy đã ở lầu 1.
Tôi tin tôi không có nhìn lần, cũng biết bên trong không có ai, bởi vì mọi người đều trực trong văn phòng, mà bên trong thang máy không vang lên âm thanh máy móc: “Đinh, đã đến lầu X”
Lúc về tới văn phòng tôi có kể lại cho đồng nghiệp, họ nói bọn họ cũng từng gặp, và cả đám bắt đầu kể chuyện ma.
Tôi rất tỉnh táo cũng không quá sợ, không miên man suy nghĩ nhiều. Tôi biết chuyện có thể căn cứ theo khoa học để giải thích, chẳng qua tôi không biết mà thôi.
Con người luôn sợ hãi những thứ bọn họ không nhìn thấy