Tương Hãn đến thăm khiến thầy Cao vô cùng kinh ngạc, thế nhưng sau đó Tương Hãn nói rằng : "Gia tổ Tương Vệ Quốc cùng Trâu lão có giao tình với nhau, nghe nói Trâu lão thu đệ tử mới, làm tiểu bối cũng nên đến chúc mừng một phen. Chỉ tiếc lúc nghe được gia tổ đã ngủ, cháu không tiện đánh thức, ngày mai gia tổ sẽ tới chúc mừng sau."
Cao Đại Toàn cũng biết Tương Vệ Quốc cùng Trâu Hành Tân có giao tình, đại danh Tương Vệ Quốc ông cũng biết đến. Vì vậy Tương Hãn cứ như vậy tiến vào, đúng lúc thấy được cảnh quan trọng.
Ở hiện đại, cổ lễ bái sư đã không còn thấy nhiều. Nếu có cũng chỉ còn tồn tại một ít khi thầy truyền nghề cho trò.
Nhưng nếu có còn tồn tại, trải qua giáo dục hiện đại thời nay, các thanh niên khi quỳ trên mặt đất tuân theo cổ lễ dâng trà, tư thái luôn lộ ra vẻ không được tự nhiên, trong ánh mắt cũng tràn đầy khó chịu, chỉ sợ làm không tốt chỗ nào.
Thế nhưng Từ Cửu Chiếu lại không như vậy, từ bên trong cậu lộ ra một phong thái cổ xưa, động tác lưu loát tự nhiên, ánh mắt ôn hoà kính cẩn. Trong giây lát đó, Tương Hãn dường như thấy nơi đây không còn là phòng khách hiện đại nữa, mà phảng phất hương vị thời xưa.
Trâu Hành Tân vẻ mặt nghiêm nghị ngồi ngay ngắn ở trên ghế sa lon, Từ Cửu Chiếu hai tay bưng chén trà nâng lên qua đầu, Trâu Hành Tân đưa tay nhận trà, nhấp môi một chút, sau đó vẻ mặt đang kéo căng đột nhiên lộ ra tươi cười: "Được rồi, mau dậy đi, trên mặt đất rất lạnh đấy."
"Dạ, sư phụ." Lúc bái sư, thái độ Từ Cửu Chiếu càng thêm cung kính.
"Hiện tại không còn phổ biến gọi là sư phụ nữa, con gọi ta là thầy là được rồi." Trâu Hành Tân cười híp mắt nói.
Trâu Hành Tân vốn là đã vừa lòng rồi, lần này Từ Cửu Chiếu lại cung kính làm lễ bái sư khiến cho ông càng thêm thoả mãn. Bây giờ hài tử biết làm cổ lễ cũng không còn nhiều, vừa nghĩ tới ban đầu Từ Cửu Chiếu định bái Cao Đại Toàn làm thầy nhưng lại bị ông chiếm tiện nghi, trong lòng Trâu Hành Tân thật vui vẻ.
Trâu Hành Tân kiềm chế khóe miệng nhếch lên, Cao Đại Toàn trái lại không có suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ nói là: "Ngày hôm nay chỉ là để cho hai thầy trò làm lễ bái sư đơn giản thôi. Chờ khi tất cả mọi người có thời gian, đặc biệt mở một tiệc rượu cho em."
Từ Cửu Chiếu nói: "Không cần phiền phức như vậy đâu ạ."
Trâu Hành Tân nói rằng: "Phải làm chứ, không chỉ là đem con chính thức giới thiệu với các sư huynh đồng môn, mà còn phải lên tiếng chào hỏi với người trong giới, coi như là lễ chính thức ra mắt của con, không thể tiết kiệm được."
Trâu Hành Tân nghiêng đầu hướng người giúp việc ra hiệu, người giúp việc tiến lên đưa cho ông một cái túi vải.
Trâu Hành Tân đem túi vải đưa cho Từ Cửu Chiếu nói: "Công dục thiện kỳ sự, tất tiên lợi kỳ khí (Người thợ muốn làm ra sản phẩm tốt thì tất phải có dụng cụ tốt trước đã – trích trong Luận ngữ của Khổng Tử). Bộ dao điêu khắc này thầy tặng cho con làm lễ gặp mặt, hy vọng con có thể phát huy tác dụng của nó thật tốt."
BẠN ĐANG ĐỌC
TÁI SINH CHI TỪ
RomanceTừ Cửu Chiếu là ngự diêu sư (người làm gốm của hoàng cung) thời nhà Minh bị chết oan, Lại tá thi hoàn dương ở hiện đại. Người không có đồng nào, còn mang một khoản nợ, Từ Cửu Chiếu chỉ có thể đi theo nghề cũ một lần nữa. Nhưng bất tri bất giác lại đ...