Edit: Vũ đại nhân
Chương 95: Anh tưởng anh là chúa cứu thế à
Nguyên Hiên đã ngà ngà say, hắn ngồi trên sô pha, một tay cầm điện thoại, một tay đỡ trán, ngồi bắt chéo chân, Nguyên Hiên hé mắt, sắc mặt nặng nề nhìn điện thoại.
Mấy tay nhà giàu ngồi uống rượu chung với Nguyên Hiên không ai dám nói câu gì, tuy ai hát thì cứ hát, uống thì cứ uống, nhưng vì sắc mặt sầm xì của Nguyên Hiên nên bầu không khí trong phòng rất ngột ngạt.
Những người này đều biết Nguyên Hiên thất tình, nhưng vì tính kiêu ngạo của Nguyên Hiên nên không ai dám lại gần an ủi câu nào.
Một kẻ không chịu nổi nữa tiến đến gần Bành Thiệu, khẽ thì thầm, "Bành Thiệu, sao Nguyên thiếu cứ nhìn điện thoại cả ngày vậy?"
Bành Thiệu đã quen với dáng vẻ đầu óc lên mây này của Nguyên Hiên, chỉ thuận miệng đáp, "Nó lên cơn đấy, cứ cách một tiếng lại gọi một cuộc, cách nửa tiếng lại nhắn tin, ha ha, trông hồn vía lên mây thế kia, chắc là người ta không thèm quan tâm tới rồi."
"Đờ mờ! Nguyên thiếu si tình thật đấy."
"Si tình? Không có tiền đồ thì đúng hơn." Bành Thiệu nhấp một ngụm rượu rồi nói, "Bây giờ người đó trốn tránh cậu ta nên cậu ta mới ngồi đây uống rượu chờ chết, nếu chú Nguyên mà trông thấy, chắc chắn sẽ mắng cậu ta gần chết."
"Hầy, vậy là Nguyên thiếu phong lưu phóng khoáng ngày xưa không quay về nữa rồi."
"Ha ha, chờ đến khi cậu ta bị cái cậu mặt sẹo kia làm chết tâm thì mới có thể quay về." Nhìn Nguyên Hiên lại tiếp tục gọi điện, Bành Thiệu thở dài ngửa đầu uống cạn rượu trong ly, rồi đứng dậy, "Tôi đi khuyên nhủ cậu ta mấy câu, để cậu ta như vậy mãi cũng không ổn."
Bành Thiệu đặt mông ngồi xuống cạnh Nguyên Hiên, khoác vai hắn, "Nghe tôi nói nè, cậu. . . "
Bành Thiệu còn chưa dứt câu, Nguyên Hiên mới vừa rồi còn sầm sì u ám đột nhiên đứng bật dậy, hai mắt mở trừng trừng, dáng vẻ mừng rỡ như điên khiến tất cả người trong phòng đều giật nảy mình.
Bởi vì. . . đã có người nhấc máy.
"Tiểu Thiên, alo, em nghe thấy không? Alo. . . " Nguyên Hiên kích động kêu lên.
Tiếng nhạc trong phòng quá lớn nên Nguyên Hiên đành phải đi ra khỏi phòng.
Nhìn Nguyên Hiên mừng rỡ chạy đi mất, Bành Thiệu lắc đầu, tự nhủ, "Haizz, thật là hết thuốc chữa."
Nguyên Hiên ra khỏi phòng, hắn vội vàng nói vào điện thoại, "Cuối cùng em cũng nhấc máy, anh. . . mấy hôm nay anh không tìm được em, hỏi bạn của em cũng không ai biết, đi tìm Cổ Thần Hoán thì bị thuộc hạ của hắn ta ngăn cản. Tiểu Thiên, em đừng tránh anh nữa có được không? Anh chỉ muốn đối xử tốt với em, muốn cho em thấy rằng anh xứng đáng được em yêu thương hơn Cổ Thần Hoán nhiều, cho nên đừng tốn tránh anh nữa, Tiểu Thiên, bà xã ơi. . . em là bà xã của anh cơ mà. . . "
Rất lâu sau đầu bên kia vẫn không có tiếng ai trả lời, nhưng vẫn không cúp máy, Nguyên Hiên lại chân thành bày tỏ thêm rất nhiều lời thâm tình nữa, mãi cho tới khi đầu bên kia truyền đến tiếng cười lạnh lẽo của Tra Tư Mạc.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tránh Sủng - Cáp Khiếm Huynh
RomanceTránh Sủng _ 挣宠 Tác giả: Cáp Khiếm Huynh _ 哈欠兄 Editor: Phương Vũ LustLeviathan Thể loại: Quỷ súc thâm tình công x thanh lãnh kiên cường thụ, hắc bang, báo thù rửa hận, ngược luyến tàn tâm, ngược thân. ⚠ Bản edit đã được sự đồng ý của tác giả. _____...