Chương 28

1.7K 114 6
                                    

Bầu không khí trong gia đình Khuất Kinh khiến Du Chiêu rất bất ngờ.

Xưa nay Du Chiêu chưa từng gặp qua gia đình nào như vậy. Thoạt nhìn Khuất Kinh rất giống những phú hào mà Du Chiêu nhận thức, nhiều tiền, thanh danh hiển hách, lái siêu xe, uống rượu ngon, ở chung cùng người khác đều vô tình lộ ra sự kiêu căng. Nhà Khuất Kinh cũng là biệt thự hoa viên, thoạt nhìn thực giống thú tiêu tiền của người giàu. Nhưng khi Du Chiêu bước chân vào nhà, mới phát hiện bầu không khí không giống nhau.

Trong nhà nuôi mèo cũng không phải là loại quý hiếm, cũng không có phòng riêng cho mèo biểu lộ sự cao quý. Chủ nhân của gia đình cũng không có bộ dáng của "lão gia" "lão phu nhân". Sau khi ăn xong, Khuất Kinh chân trần ngồi dưới đất chơi game, ngẩng đầu hỏi Du Chiêu có muốn cùng chơi hay không.

Du Chiêu ngẩn người, nói: "Tôi chơi không giỏi."

Khuất Kinh nói: "Không sao, chơi vui chút thôi."

Du Chiêu chưa từng chơi điện tử. Việc này không nằm trong "chương trình học" hoặc "lịch trình" của cậu. Tuổi này mới bắt đầu học chơi, tự nhiên cực kì cứng ngắc.

Khuất Kinh cười nói: "Em thật gà!"

Du Chiêu ngẩn người: "Xin lỗi."

Khuất Kinh thấy vẻ mặt Du Chiêu thành thật, vội vã thả máy chơi game xuống, nói: "Chơi như vậy không vui. Chúng ta chơi cái khác đi."

Thế là, Khuất Kinh cùng Du Chiêu tới phòng ngủ, mồ hôi đầm đìa.

Du Chiêu có chút uể oải, nằm lì ở trên giường. Khuất Kinh ngồi bên cạnh cậu, mềm nhẹ xoa xoa sống lưng trần trụi, đầu ngón tay thuận theo sống lưng rời xuống, dừng ở eo: "Em có nốt ruồi ở đây."

Du Chiêu không quá để ý: "Hả? Phải không?"

Khuất Kinh hỏi: "Trước giờ không có ai từng nói với em sao?"

"Ai sẽ theo tôi nói cái này?" Du Chiêu hơi nghi hoặc một chút.

Khuất Kinh nằm trên lưng Du Chiêu, nói: "Bạn trai cũ của em?"

Du Chiêu vẫn chưa nhận thức được đây là đề tài "giết chết tình ái" trong truyền thuyết, nhưng lại không thầy cũng tự hiểu ra được nói ra đáp án đạt điểm tuyệt đối: "Tôi không có bạn trai cũ."

Khuất Kinh nghe vậy, tựa trên vai Du chiêu, cắn răng nhịn cười, giống như tiểu hài tử trộm đường, vô cùng cao hứng lại không dám để cho người khác phát hiện.

Du Chiêu không nghe thấy Khuất Kinh nói chuyện, lại hỏi: "Vậy còn anh? Trước đây anh từng yêu đương sao?"

"Tôi không nha." Khuất Kinh vui vẻ nói, "Em xem trong túi tôi ước chừng vài tuýp thuốc ức chế, ai tới liền đánh người đó, là bộ dáng muốn yêu đương sao?"

Du Chiêu cảm thấy rất có đạo lí, khóe miệng hơi nhếch, lại giống Khuất Kinh, có chút cao hứng lại không biểu hiện ra, biệt nữu chộn mặt ở trên gối, không cho Khuất Kinh thấy.

Du Chiêu lại cảm giác được nhiệt độ từ sau lưng truyền đến. Khuất Kinh từ phía sau ôm cậu, thân thể gần như đặt hoàn toàn trên người Du Chiêu. Du Chiêu quay đầu lại, ngưỡng mặt nghênh đón nụ hôn của Khuất Kinh.

Trong phòng cảnh xuân vô hạn, ngoài phòng lại là phong cảnh khác biệt.

Cha Khuất ngồi trong phòng khách, nói với vợ: "Tôi nhìn bọn chúng lại đi vào phòng ngủ, sao lại không nhịn được như vậy?"

Khương Tuệ Tức nói: "Ông thảo luận sinh hoạt tình dục của người khác thích hợp sao? Mệt ông còn làm giáo sư đại học!"

Cha Khuất có chút đỏ mặt, lắp bắp nói: "Tôi, tôi chỗ nào... Tôi không có!" Quá chốc lát, cha Khuất còn nói: "Không phải! Tôi cũng không phải người khác, đó là con trai tôi! Tôi muốn xem đối tượng nó tìm thích hợp hay không cũng không được à?"

Khương Tuệ Tức nói: "Vậy ông nói xem Chiêu Nhi có chỗ nào không thích hợp."

"Không đứng đắn." Cha Khuất nói, "Thoạt nhìn không đứng đắn."

Khương Tuệ Tức nói: "Ông làm sao lại nói người ta không đứng đắn? Nói một chút xem."

Cha Khuất nói: "Người lớn đều ở đây, bỏ đi cái kia... Làm cái kia, đây chính là việc mà người đứng đắn làm sao?"

Khương Tuệ Tức cười lạnh: "Vậy ông đem con của chúng ta mắng chung rồi! Lẽ nào Chiêu Nhi một mình một người làm cái kia sao? Còn không phải cùng con trai chúng ta làm. Như vậy sao Chiêu Nhi không đứng đắn, còn Kinh lại nghiêm chỉnh?"

Cha Khuất nhất thời nghẹn lời, nửa ngày mới nói: "Đó là con trai chúng ta bị làm hư rồi!"

Khương Tuệ Tức lắc đầu một cái, nói: "Không thể nói lý, lại còn là giáo sư đại học."

Cha Khuất cũng trầm mặc không nói.

Hai lão nhân gia ngồi ngốc trong phòng khách, tính lúc nào hai tiểu tử kia mới có thể rời phòng ngủ. Không nghĩ tới, hai người ngốc tới khi trời tối.

Cha Khuất hai lần nhịn không được muốn đi lên tầng gõ cửa, đều bị Khương Tuệ Tức ngăn cản: "Ông đi làm cái gì?"

Cha Khuất nghiêm trang nói: "Đương nhiên là nhắc nhở bọn nó chú ý!"

"Chú ý cái gì nha?" Khương Tuệ Tức ném cái liếc mắt cho chồng, "Vừa mở cửa, bên trong là con trai mông trần cùng gian phòng tràn ngập mùi tin tức tố, ông cũng không ngại lúng túng?"

Cha Khuất ế trụ, cầm điện thoại di động lên, nói: "Cái ki... Vậy tôi gọi điện thoại cho con trai."

"Ông ngốc hả." Khương Tuệ Tức lại tiếp tục trào phúng chồng, "Vào lúc này làm sao nó có khả năng nghe điện thoại của ông."

Cha Khuất lại nói: "Chuyện này... Lẽ nào cứ để cho bọn chúng hồ đồ không yên? Tôi cũng không nói cái gì lễ nghĩa liêm sỉ, thế nào cũng phải... Vẫn là chú ý tới thân thể khỏe mạnh đi."

"Phụt." Khương Tuệ Tức nghe đến "chú ý thân thể khỏe mạnh" không nhịn được cười, gật đầu nói, "Cũng đúng, người trẻ tuổi vẫn cần bảo vệ sức khỏe." Nói xong, Khương Tuệ Tức thay đổi ngữ khí tốt hơn, an ủi: "Nhưng là không để yên, ông nghĩ Kinh Nhi là động cơ vĩnh cửu sao? Đói bụng sẽ xuống ăn cơm."

Khương Tuệ Tức nói không sai. Tới giờ cơm, Khuất Kinh cùng Du Chiêu liền mặc quần áo tử tế đi xuống. Khuất Kinh giống như việc không liên quan đến hắn, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nên nói cười thì nói cười. Ngược lại Du Chiêu cực kỳ bất an. Cậu cảm thấy chính mình tới làm khách lại ở phòng ngủ hơn nửa ngày, rất không lễ phép. Đặc biệt là cha Khuất một bộ mặt lạnh, giống như bất cứ lúc nào cũng muốn nhảy dựng lên lên án cậu, khiến Du Chiêu quả thực không dám ngẩng đầu nói chuyện.

Ăn cơm tối xong, Khuất Kinh kéo Du Chiêu ra ngoài cửa, còn nói: "Không bằng đêm nay em ở lại đây, đừng đi?"

Du Chiêu nhanh chóng từ chối: "Vậy không được, tôi phải về nhà."

Khuất Kinh đưa Du Chiêu tới ga ra, lưu luyến nhìn chằm chằm Du Chiêu lên xe, đi theo sau mông chiếc xe. Du Chiêu từ trong gương nhìn thấy Khuất Kinh đứng tại chỗ, rất giống con chó lớn nhìn theo chủ nhân đi làm.

[DM][ABO] Đặc Nồng Tin Tức Tố - Mộc Tam QuanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ