Không khí lúc đi vui vẻ, nhộn nhịp bao nhiêu thì không khí lúc về lại trầm mặc, kì cục bấy nhiêu. Mặt Hải Đông và Lạc Lạc cứ như bị trét tro lên vậy. Vân Ninh thì bị ê ẩm cả người.
"Cậu, hôm nay ở lại nhà tớ đi. Bị mẹ cậu bắt gặp thế này thế nào cũng bị ăn mắng mà thôi. Tớ sẽ cho cậu mượn quần áo".
"Ừ, để tớ nhắn cho mẹ tớ".
Lạc Lạc đưa một bộ pijama của cậu ta cho cô.
"Tớ cũng phải đi tắm. Cậu chịu khó qua phòng bên kia tắm nhé".
"Ờ...".
Lạc Lạc đóng sập cửa phòng lại trước mặt cô.
Vân Ninh đi sang phòng bên. Trong lúc chờ xả ngập bồn tắm, cô cởi đồ, soi mình trong gương. Một vệt tím bầm dài bắt chéo qua bờ lưng trắng nõn của cô. Thảo nào nhức thế... Tên Lý Dương này cũng thật bạo lực.
Có tiếng cửa mở ra, Hải Đông cứ thế bước vào trong phòng.
"Sao chú lại vào đây?" - Cô hớt hải lấy khăn che mình.
"Đây là nhà của ta mà..." - Anh túm lấy khăn của cô, kéo ra - "Còn con là người của ta...".
Cô chưa kịp nói gì. Câu trước câu sau đã bị anh bế lên, thả vào trong bồn nước nóng. Hải Đông chốt cửa phòng tắm lại, cởi đồ ra. Cơ thể sáu múi cuồn cuộn khiến mặt cô nóng đỏ. Hơi nước nóng bốc lên căn phòng chật hẹp, có chút mờ mịt.
"Chú không sợ... Lạc Lạc biết sao?".
"Biết thì sẽ biết thôi. Cho dù không biết thì mấy ngày nữa ta sẽ nói cho nó biết. Không chờ nổi nữa rồi. Thật muốn nói ra cho xong chuyện" - Hải Đông ngửa đầu chán nản nói.
Anh chồm người lên phía trước kéo người cô sát lại. Nước từ vòi vẫn chảy róc rách, nước đã dâng cao đến ngang ngực cô. Tay anh vẩy nước nóng, dịu dàng lau lên rồi nhấn xuống chỗ tím bầm. Cô túm lấy vai anh, cắn răng chịu đựng.
"Thật không hiểu nổi con. Thân thể thì yếu đuối, chuyện của người khác xen vào làm gì vậy chứ?".
"Người khác là con gái của chú đó".
Anh bỗng đè mạnh một cái, khiến cô la lên oai oái, đau tới mức muốn ngất xỉu. Cô ôm lấy cổ anh, nài nỉ.
"Chú à, nhẹ tay một chút...".
"Con với Thang Viễn, rốt cuộc có gì vậy hả?".
Hóa ra là anh đang lấy việc công để báo thù riêng.
"Không có. Á..." - Anh lại tàn nhẫn nhấn chặt xuống khiến cô co quắp, dính chặt vào người anh - "Không có gì cả thật mà. Chính con cũng không hiểu cậu ta kiếm đâu ra những chuyện như thế để nói".
Ngón tay cái của anh chà xát một bên má cô.
"Ban nãy, con để cậu ta hôn trúng chỗ này phải không?".
Anh liếm lên má cô. Mặt lưỡi nhám cọ xát lên má mềm khiến cơ thể cô tê dại. Tay anh vuốt từ lưng cô ra trước ngực cô xoa bóp hai bầu ngực mềm mại. Anh hôn lấy cô. Một nụ hôn nồng cháy sau bao nhiêu ngày xa cách. Hai môi mềm cọ xát tới tấp. Khát cầu trong người khiến cô mụ mị hết cả đầu óc. Cơ thể này của cô đã bị anh thu phục rồi. Anh vừa hôn đến đâu, dây thần kinh ở nơi đó liền bị anh làm cho run lên, mềm nhũn đến đó. Anh hôn lên lỗ tai của cô, khiến cô rụt người rên lên.
BẠN ĐANG ĐỌC
Yêu Thầm Bố Bạn
General Fiction"Hải Đông, em có thai rồi. Là con của anh!". Tin nhắn vừa gửi đi thì cô liền quăng điện thoại, ôm chặt lấy người mình tự trấn an. Đừng lơ cô. Đừng lơ cô đi có được không? Anh có thể là chỗ dựa duy nhất mà cô có được vào lúc này. Cô đang rất sợ hãi...