"Em có thời gian thì để dành ở đó suy nghĩ tới Jayden đi!".
Hà Mộc Ngư mười bốn tuổi mà đã có bạn trai. Cô bé là người nhỏ tuổi nhất cũng là người có bạn trai sớm nhất trong nhà này. Còn bởi vì sao chứ? Vì bạn trai của Hà Mộc Ngư từ lúc cô chưa ra đời đã cắm cọc trước ở nhà họ Hà rồi.
Cô bé vừa mới nhắc đến chuyện này, mặt mũi liền đỏ bừng.
"Ây da, chị... sao nhắc đến chuyện này rồi!".
Hà Gia Dĩ và Hà Vô Thương cấp hai mà đã có tin đồn yêu sớm thôi, về nhà đã bị ăn "gia pháp" muốn gãy cả lưng.
Thế nhưng, Hà Mộc Ngư và Jayden yêu nhau từ năm ngoái.
Đến mãi khi ông Hà Hải Đông bắt gặp hai đứa lén lút ở ngoài vườn hôn nhau thì mới tăng xông biết được. Vốn dĩ Jayden cuối tuần nào cũng đều ghé đây, tính theo vai vế thì Jayden chính là anh trai cả của nhà họ. Hơn nữa năm nay Jayden đã gần ba mươi tuổi rồi, còn đi yêu một cô nhóc chỉ mới mười bốn.
Bố mẹ cô trước giờ đối với Jayden luôn chiều chuộng hơn các đứa con khác của mình nên không ngăn cản Jayden và Hà Mộc Ngư yêu đương, nhưng đã soạn sẵn một thoả thuận dài như sớ bắt anh đóng dấu ký tên vào.
Hà Đình Khê còn nhớ có vài điều khoản trong đó rất hãm. Thí dụ như là một tuần không được phép hôn nhau quá một lần, rồi chưa lớn thì chưa được thân mật, sờ soạng... Nội dung nói chung đều là loại khiến người ta đọc xong đều đỏ mặt tía tai. Đặc biệt là càng các nội dung nhạy cảm thì chế tài càng cụ thể.
Bố cô là người rất thích ngồi soạn những bản hợp đồng và thoả thuận như thế này. Cô nhiều khi thấy ông nên đi làm luật sư càng hợp hơn.
Nhắc đến Jayden... Hình như đúng như lời Thang Viễn nói, nhà cô thật sự có gen yêu mấy ông già...
"Em đang hỏi chị về ông chú kia, đột nhiên chị lại lôi Jayden vào rồi!".
"Bé Ngư, thật ghen tị với em. Jayden thích em như vậy!".
Con bé nghe vậy liền chu mỏ lên nói.
"Sao chị biết anh ấy thích em như thế nào chứ?".
"Không phải rất rõ ràng ư? Jayden từ nhỏ đến lớn đều chưa từng quên sinh nhật của em. Cứ đến sinh nhật, ngày lễ, hoa rồi quà lại đổ đến đầy nhà. Ánh mắt của anh ấy đều hướng về em, giống như bất kể đang ở đâu, đều sẽ tìm được lối về. Anh ấy nâng niu em, chiều chuộng em, có ai mà không thấy được chứ? Con ngựa bất kham của giới thượng lưu đã bị em thuần phục mất! Em cứ chuẩn bị thu dọn hành lý, chờ qua sinh nhật mười tám tuổi dọn về nhà họ Từ đi là vừa".
"Chị... Chị nói quá rồi!" - Hà Mộc Ngư lay lay đùi cô, cầu cô đừng nói nữa - "Như vậy còn ông chú kia thì sao? Chú ấy không tốt với chị à?".
"Ừ, chẳng tốt chút nào hết!".
Hà Đình Khê thấy rất đố kỵ với em gái mình. Con bé tuy cũng kế thừa được nét đẹp từ mẹ nhưng không quá giống. Từ nhỏ Hà Đình Khê đã bị cái mác Tiểu Vân Ninh dính chặt lên người, không thoát ra được.
Cho dù cô có đẹp hơn nữa, có giỏi hơn nữa, thì mọi người sẽ đều khen là mẹ nào con nấy. Mẹ cô sau khi sinh con xong, sự nghiệp lên như diều gặp gió. Mấy năm mang thai, bà ở nhà chỉ có vẽ, ra mắt được ba buổi triển lãm tranh về chủ đề gia đình. Trong đó một triển lãm đều là tranh vẽ bố cô, cùng là một gương mặt nhưng thần thái và biểu cảm vô cùng khác nhau. Lúc tăm tối tàn ác, lúc dịu dàng trọng tình trọng nghĩa, lúc dũng mãnh kinh người, trên trán còn lấm tấm mồ hôi...
BẠN ĐANG ĐỌC
Yêu Thầm Bố Bạn
General Fiction"Hải Đông, em có thai rồi. Là con của anh!". Tin nhắn vừa gửi đi thì cô liền quăng điện thoại, ôm chặt lấy người mình tự trấn an. Đừng lơ cô. Đừng lơ cô đi có được không? Anh có thể là chỗ dựa duy nhất mà cô có được vào lúc này. Cô đang rất sợ hãi...