Chương 46

288 13 0
                                    

Trần Triệu Nam mua mấy chai bia ở dưới chung cư, rồi cùng Du Cảnh đến tầng hầm đậu xe.

Du Cảnh thuê nhà ở ngoài từ lâu rồi, nên không cần phải gọi điện về báo người nhà, nhẹ nhàng thong thả hơn rất nhiều.

Đi tới cửa rồi Trần Triệu Nam mới phát hiện mình không mang theo chìa khoá, vì thế hai người trông ngốc chết mà đợi hơn nửa giờ, chờ người đem khoá đến. Bia lạnh trong túi nilon
không còn mát nữa, trở về nhiệt độ bình thường.

Du Cảnh bước vào cưả, thấy chìa khoá để ở huyền quan, nói với Trần Triệu Nam: "Cậu có thể bất cẩn hơn nữa được không?"

Trần Triệu Nam có chút ngại: "Lúc ra cửa nghe một cú điện thoại nên quên cầm."

Phòng khách hơi lộn xộn, trên bàn có mấy quyển truyện tranh, còn tuỳ ý mở ra, còn có một túi khoai tây chiên còn non nửa.

Trần Triệu Nam dí chai bia vào làn da của Du Cảnh, hỏi: "Không lạnh lắm, có muốn để trong tủ lạnh một tí nữa không?"

Trong phòng cũng không mát lắm, Du Cảnh nghĩ như này cũng chẳng nuốt được, vì vậy bảo có muốn.

Du Cảnh nghe thấy tiếng đóng cửa tủ lạnh, tuỳ tay lấy một quyển truyện tranh của Trần Triệu Nam.

Truyện này là một bộ truyện trước đây Du Cảnh cũng đọc và theo dõi, nhưng càng lớn rồi lại càng ít đọc, thấy truyện đã xuất hiện một nhân vật Du Cảnh không biết, những nhân vật cũ cũng chẳng còn nhớ nữa, Du Cảnh đọc không hiểu cốt truyện, cảm thấy nhàm chán, vừa định khép lại truyện lại thì Trần Triệu Nam ngồi cạnh.

Sô pha là bằng da, Du Cảnh ngồi lâu rồi, nó sẽ bị dính da vào, cơ thể Trần Triệu Nam sát vào, Du Cảnh khó khăn dịch người sang bên cạnh, nhưng không dịch được quá nhiều. Quần áo của Trần Triệu Nam cọ sô pha, phát ra tiếng, hắn nói: "Du Cảnh, đang xem truyện tranh à."

"Xem không hiểu."

Trần Triệu Nam duỗi tay về phía trước, nhẹ nhàng dùng hai ngón tay kẹp một góc túi khoai, sau đó dùng tay trái nâng, lấy ra một miếng cực lớn đút cho Du Cảnh.

Du Cảnh nhìn ngón tay Trần Triệu Nam ngón tay, cực kỳ dài và trắng, anh cảm thấy mình thở không xong, như thể có bàn tay đang điều khiển nhịp tim của anh.

Trần Triệu Nam không nhìn Du Cảnh mà nhìn chằn chằm quyển truyện ở đầu gối của mình.

Du Cảnh dùng tay nhận khoai lát rồi bỏ vào trong miệng, lâu rồi anh không ăn khoai chiên.

Lúc sau Trần Triệu Nam giải thích tình tiết trong truyện cho Du Cảnh, bắt đầu từ chương anh dừng cho đến tất cả, Du Cảnh nghe được câu nọ câu kia, còn đâu không biết đang thả hồn nghĩ chuyện gì, nhưng tóm lại không thoát khỏi phạm vi của Trần Triệu Nam.

Lúc Nghe Trần Triệu Nam giải thích truyện tranh, Du Cảnh nghĩ đến việc hắn chỉ kém mình ba tuổi, nhưng vẫn thích khoai tây chiên với truyện tranh, mà Du Cảnh từ lâu đã không còn thích rồi.

Bia ở trong tủ lạnh cực lạnh, hơi tê tái. Chỗ bia này không đủ cho bọn họ uống say, nhưng có thể khiến họ thoải mái hơn.

Ngựa hoang - Giả Nhật Ban Mã (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ