Chương 9: Châm lửa

660 43 4
                                    

Nhiệt độ ấm áp nơi trán dường như xuyên qua lớp quần áo dày truyền đến da thịt, đem lại cảm giác ngứa ngáy giống như vết côn trùng cắn.

Lưng Du Cảnh cứng đờ như  tảng đá, có hơi đau, anh không cử động sức lực của cả cơ thể đều dồn lên lưng, đỡ lấy Trần Triệu Nam.

Không có tiếng động để làm sáng đèn cảm ứng nơi đường cầu thang, nó đã tắt từ lâu, ánh đèn của cầu thang vẫn còn treo cơ bên cạnh.

Không ôm ấp, Trần Triệu Nam chỉ vô cùng tự nhiên xem Du Cảnh như là một điểm tựa, bọn họ đứng cạnh bóng đèn, hai người đều giữ im lặng.

"Tôi thật sự không hẹn hò với cô ta."

Trần Triệu Nam khẽ nói bên tai anh, Du Cảnh quay đầu sang bên trái không biết nói gì.

Muốn nói anh không quá quan tâm chuyện này, Trần Triệu Nam nói không phải. Du Cảnh có thể tin, nếu như không tin cũng không có vấn đề gì, sẽ không ảnh hưởng đến tình bạn hơn hai mươi năm của họ.

Bọn họ vẫn có thể cùng nhau xem phim vào đêm Giáng Sinh, nhà của Du Cảnh sẽ luôn có đồ ngủ của Trần Triệu Nam, có thể cùng nhau đi ăn cơm, khi đến tết sẽ đến nhà nhau chúc tết.

Bạn bè với nhau có thể cùng nhau làm rất nhiều chuyện, nhưng bọn họ đều không có quyền can thiệp vào vấn đề tình cảm của đối phương.

Du Cảnh không quan tâm Trần Triệu Nam đã đổi mấy người bạn gái, hẹn hò với ai, anh chỉ là bạn, không có tư cách can thiệp.

"Cậu đừng im lặng như vậy." Trần Triệu Nam ngước đầu, ngón tay cọ lên mặt Du Cảnh, muốn Du Cảnh quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt hắn.

"Nói nhiều phí sức." Du Cảnh đẩy Trần Triệu Nam ra, quay người đi "Đánh một trận đi."

Phòng tập đấm bốc không có quá nhiều người, võ đài đang để trống. Du Cảnh thay quần áo trước, đứng trên võ đài làm nóng người.

Lúc sau Trần Triệu Nam bước ra, hắn nhìn Du Cảnh đeo bao tay, cố gắng che giấu sự suy sụp.

Hắn đi đến chỗ Du Cảnh, bước đi rất chậm, Du Cảnh không nhịn được nữa đi đến kéo tay hắn.

"Nghiêm túc sao?" Trần Triệu Nam vẫn chưa dám tin.

Nắm đấm đầu tiên Du Cảnh đánh thẳng vào Trần Triệu Nam, trước khi ngã xuống Trần Triệu Nam vẫn còn đờ đẫn, hắn không đặt tâm tư vào trận đấu võ này.

Gương mặt đau nhức mới khiến cho Trần Triệu Nam ý thức được rằng Du Cảnh thật sự nghiêm túc. Hắn bắt đầu phản kích, nắm đấm đánh xuyên qua cằm Du Cảnh, Du Cảnh trọng tâm không vững, lùi sang bên mấy bước.

Đánh nhau ở bên ngoài Du Cảnh luôn đánh thắng Trần Triệu Nam, không cần kỹ thuật, chỉ cần liều mình. Nhưng Trần Triệu Nam từng học quyền anh, trên võ đài Du Cảnh không phải đối thủ của hắn, đa phần thời gian đều phòng ngự.

Nắm đấm của Trần Triệu Nam đánh lên xương ngực Du Cảnh, cho dù hắn nhẹ tay, Du Cảnh vẫn cảm thấy đau, giống như bánh xe chạy ngang qua bụng, đau đớn dữ dội, đau đến mức đầu anh quay cuồng như chong chóng.

Ngựa hoang - Giả Nhật Ban Mã (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ