Chap 79

122 9 0
                                    

Trong bóng tối tôi nghe thấy tiếng trở mình của Nghệ Tuyền sau đó truyền tới thanh âm rất nhỏ.

"Băng Di, em đứng ở đó làm gì vậy?" Tôi không chút suy nghĩ bật thốt lên.

"Em muốn lên giường"

Không khí xung quanh nháy mắt đông cứng lại, tôi không nhìn thấy mặt Nghệ Tuyền nhưng có thể cảm nhận được so với không khí thì cô ấy còn muốn cứng hơn, mặt tôi đã đỏ tới mang tai, tôi hốt hoảng giải thích.

"Không phải, không phải, ý của em là, em muốn ngủ với chị"

Nói xong càng thấy thật chịu không nổi mà, hai câu này căn bản không khác gì nhau.

"Lên đây đi"

Cô ấy dịch người ra ngoài một chút.

"Vâng"

Tôi mò mẫm trong bóng tối đi lên giường nằm xuống, đây không phải lần đầu tiên tôi nằm bên cạnh cô ấy nhưng so với lần đầu tiên thì nhịp tim tôi càng kịch liệt hơn. Tôi nghiêng người đưa lưng về phía cô ấy, không dám làm bất cứ cử động nào, đầu óc tôi giống như bị bỏ bùa, không ngừng nhớ đến tin nhắn của Hứa Dương. Rửa tay sạch sẽ sau đó lên giường, sau đó nữa, sau đó nữa thì sao? Tôi đột nhiên thực hận Hứa Dương, nếu như không phải tại tin nhắn đó, tôi đã có thể làm một giấc mộng đẹp trên ghế sofa. Nếu như không phải tại tin nhắn đó, tôi sẽ không bấn loạn mà nghĩ tới những chuyện đáng khinh như vậy.

"Băng Di, Hứa Dương còn nói với em chuyện gì?"

"Hả?"

Tôi có chút giật mình, sao cái gì cô ấy cũng biết hết vậy?

"Không có, cô ấy không nói gì"

Cô ấy trầm mặc, khe khẽ thở dài, ngượng ngùng nói.

"Băng Di, chị không phải là một cô gái hoàn mỹ..."

Tôi nhẹ nhàng xoay lại, đối diện với cô ấy, cái nóng trong lòng bị giọng nói của cô ấy hạ xuống rất nhiều, cũng không hiểu lắm về chuyện cô ấy muốn nói.

"Chị ở bên Vĩ Hàm sáu năm, bọn chị..."

Cô ấy không nói thêm gì nữa, mà xoay lưng về phía tôi.

"Băng Di, đôi khi đối diện với em làm chị thấy xấu hổ, bởi vì em trong sáng như vậy, hoàn toàn không lẫn một chút tạp chất..."

Tôi chợt hiểu cô ấy đang nói gì, tôi nhấc tay bật đèn đầu giường,

"Nghệ Tuyền, chị nhìn em..."

Hồi lâu sau cô ấy từ từ xoay lại đối diện tôi.

"Nghệ Tuyền, bây giờ bên cạnh chị chính là em, em không để ý đến quá khứ của chị như thế nào, em chỉ quan tâm đến hiện tại và tương lai của chị. Mỗi một đoạn tình cảm đều đáng giá, đều cần phải hết lòng, chuyện đó không liên quan gì đến tình cảm giữa em và chị"

Trong mắt cô ấy hiện lên một tia sáng, nhẹ dụi đầu vào cổ tôi. Tôi cảm giác được cánh mũi cô ấy đang run rẩy, chạm tay vào mặt cô ấy, cảm nhận được đầu ngón tay ươn ướt, tôi đau lòng ôm cô ấy vào ngực. Tôi rốt cuộc cũng hiểu rõ ý nghĩa của hai câu "Tôi không hy vọng nhìn thấy em rơi lệ, trừ khi là vì hạnh phúc..."

Chờ Người Nói Tiếng Yêu - (Thủy Tuyền)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ