Phi Nhung nheo mắt nhìn Lưu Tâm Nhã, " Lưu Tiểu thư, cô đừng có cúi người với tôi, tôi không nhận nổi."
" Rất xin lỗi, thật sự rất xin lỗi,'' Trong đôi mắt của Lưu Tâm Nhã tràn đầy ủy khuất và tự trách, cô ả nói tiếp, " đều là năng lực của tôi không được, mang đến cho chị nhiều phiền toái như vậy, còn phiền chị hướng dẫn..tôi..tôi.." Cô ta vừa nói vừa muốn khóc..
" Cô ấy hướng dẫn em là nên làm." một giọng nam trầm thấp vang lên, không ngoài dự tính, chính là Mạnh Quỳnh, " đây là công việc của cô ấy, Tâm Nhã, em không có gì phải nói xin lỗi, em qua đây."
Vừa thấy Mạnh Quỳnh , Lưu Tâm Nhã thẳng người, đi tới bên cạnh hắn, hai mắt như lóe sáng, đầy vẻ được sủng mà kiêu.
" Quỳnh, anh đừng nói như vậy, chị Phạm hướng dẫn em rất cẩn thận, bản kế hoạch này, chị ấy vừa xem lại cho em, không thấy vừa lòng nên mới kêu em viết lại, vất vả thì vất vả chút, nhưng có thể học được rất nhiều. Em rất vui."
Mạnh Quỳnh xoa đầu cô ả, " em không cần vất vả như vậy."
"Em không sợ vất vả." Lưu Tâm Nhã cười đến cực kỳ rạng rỡ. " Em biết năng lực của em còn thiếu xót, cho nên chị Phạm mắng em cũng nên, em biết chị ấy làm vậy là muốn tốt cho em."
"Đừng, đừng, tôi không nhận nổi." Phi Nhung nhìn bộ dáng giả tạo kia củ Lưu Tâm Nhã, cô như muốn nôn cả đồ ăn ra ngoài, " Lưu tiểu thư, cô đừng đội cái huy hiệu lớn cho tôi như thế, tôi nhận không nổi, tôi thái độ thuần túy chỉ là trong công việc mà thôi."
Lưu Tâm Nhã nắm bàn tay của Mạnh Quỳnh, nụ cười liền trở nên ngượng ngùng.
Mạnh Quỳnh lúc này mới lên tiếng, " được rồi, Phi Nhung, em cũng ít hành hạ Tâm Nhã thôi, khoan dung với em ấy một chút."
Phi Nhung nghe hắn nói xong, suýt bật cười, "tôi? hành hạ cô ta? Thế nào, tôi ngay bảo cô ta viết bản kế hoạch, viết không được thì viết lại, anh liền đau lòng?"
Quả nhiên vẫn là đãi ngộ khắc biệt... vợ cũ thua tiểu tam.
Phi Nhung cô từng chịu đựng bao nhiêu là đêm, thức đến hai mắt trắng dã chỉ để sửa những lỗi ở bản kế hoạch cho dù là nhỏ nhất, liều mạng mà lao tâm làm việc, khi đó lại không thấy Mạnh Quỳnh hắn đau lòng cho cô chút..
Lưu Tâm Nhã làm chút việc như vậy, Nguyễn đại tổng tài lại đích thân lên tiếng yêu cầu khoan dung với cô ta.
Đúng là khốn nạn.
" Xin lỗi, xin lỗi," Lưu Tâm Nhã khom người, " đều là tôi không phải, chị Phạm đừng tức giận, tôi viết lại là được, anh đừng tức giận."
Phi Nhung điên tiết đập bàn một cái.
"Rầm," mọi người kinh hãi đều nhìn đến bọn họ.
Phi Nhung mắt nhìn hai con người trước mặt, cô gằn lên, " Lưu Tâm Nhã, cô bớt giả bộ dùm đi, nếu muốn viết thì viết lại đi, ít lảm nhảm, ở chỗ này giả yếu gủa đuối, thêm dầu vào lửa, cô diễn cho ai xem, cô cảm thấy tôi đây là con ngu còn không thể nhìn ra cái ý đồ kia của cô phải không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Phi Nhung, chúng ta yêu lại nhé!
RomanceNăm năm yêu anh, Phi Nhung mong mỏi Mạnh Quỳnh một ngày nào đó sẽ chấp nhận tình cảm này, thế nhưng cái cô chờ đến là kết cục bị đuổi ra khỏi nhà. Cô lại biết mình có con với anh, nỗi đau chồng chất, vết thương trong lòng, đau khổ thể xác, vất vả nu...