C19 - Không ngủ được

262 38 3
                                    

Váy cưới và nhẫn cưới đều do Nhiễm Ninh thiết kế.

Tại sao Nhiễm Ninh có thể thiết kế?

Ngu Thính chợt nhận ra rằng mình biết rất ít về Nhiễm Linh. Về nghề nghiệp, cả sở thích của nàng, cô hầu như không biết gì cả.

Trước đây, nếu chỉ dựa trên cảm giác và trí tưởng tượng của Ngu Thính về Nhiễm Linh, Ngu Thính nghĩ rằng nàng là một nghệ sĩ múa cổ điển, hoặc có thể là một người phụ nữ vẽ tranh thủy mặc.

Thực tế chứng minh rằng trí tưởng tượng của Ngu Thính cũng không hoàn toàn sai. Sau khi hỏi han, cô mới biết rằng Nhiễm Linh là một họa sĩ, nhưng chuyên vẽ tranh sơn dầu, nàng có một phòng tranh riêng ở Vân Thành. Nàng cũng là một nhà văn, đã xuất bản vài cuốn sách và đạt được một số giải thưởng.

Nhiễm Linh chỉ mới ba mươi tuổi, thật là một nghệ sĩ và tác giả trẻ tuổi tài năng, giàu sáng tạo... Điều này nằm ngoài dự đoán của Ngu Thính, nhưng cũng có vẻ hợp lý. Từ lâu cô đã nhận thấy ở Nhiễm Linh có một nét gì đó rất nghệ sĩ, từ tính cách, cử chỉ, cho đến cách trang điểm và phong cách ăn mặc.

Ngu Thính ngồi thẫn thờ trước máy tính một lúc, sau đó mở điện thoại kiểm tra. Nhiễm Linh vẫn chưa trả lời tin nhắn của cô.

Chưa ngủ dậy sao?

Ngu Thính khá chắc về điều này, nên cũng không để tâm nhiều.

Cô tiếp tục quay lại với công việc của mình. Thời gian trôi nhanh, thoáng chốc trời đã về chiều, Ngu lão gia gọi điện yêu cầu cô xuống ăn tối cùng. Sau khi cúp máy, Ngu Thính liếc nhìn đồng hồ, đã hơn năm giờ, khung trò chuyện mà cô đặc biệt quan tâm cả ngày vẫn chưa có phản hồi.

Nhiễm Linh vẫn chưa dậy sao?

Lúc này, Ngu Thính bắt đầu cảm thấy nghi ngờ. Cô không thích những điều không chắc chắn trong lòng, nên quyết định đến phòng 2203 để xem sao.

Cô gập máy tính lại, thay đồ, nhưng khi mở cửa ra thì tình cờ gặp ngay thư ký của Ngu lão gia—

"Ôi, cô Ngu, cô đã chuẩn bị xong rồi à? Chủ tịch sợ cô... ngài bảo tôi đến gọi cô."

Ngu Thính vốn có tính cách bất cần và nổi loạn, thường xem lời Ngu lão gia như gió thoảng qua tai. Ngu lão gia thì lại là người nóng tính, đợi lâu không được nên liền bảo người lên thúc giục.

"Tôi chuẩn bị xong rồi." Ngu Thính cười nhẹ, giữ vẻ tôn trọng như với người lớn trong gia đình: "Ông nội thật phiền phức, lại phải làm phiền chị Lưu lên tận đây."

Thư ký Lưu cũng mỉm cười đáp: "Không sao, không phiền chút nào."

Cả hai cùng vào thang máy. Thư ký Lưu bấm tầng, Ngu Thính nhìn chằm chằm vào nút tầng 22, ngón tay khẽ động, nhưng rồi lại dừng.

Trong phòng ăn riêng, Ngu lão gia rõ ràng đã tích tụ không ít bực bội. Vừa thấy Ngu Thính, ông lập tức trách mắng cô một trận, cái này không tốt cái kia không tốt, không để tâm đến lời ông nội, hành động tùy tiện, không suy nghĩ đến hậu quả, không nghĩ đến cảm nhận của Nhiễm gia, cũng chẳng để ý đến mặt mũi của ông.

[BHTT-Edit] Mỹ Nhân Câm - Đồ NghêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ