Chương 15

547 25 3
                                    

Cố Tiểu Giáp đuổi theo hai con phố, mới đuổi kịp Đào Mặc, "Ngươi, ngươi sao lại đi nhanh như vậy?"

Đào Mặc mờ mịt nói: "Đâu có, ta cũng chỉ có hai chân thôi."

Cố Tiểu Giáp thiếu chút nữa có một hơi thở không thở được.

Đào Mặc thấy hắn không nói, xoay người lại muốn đi, Cố Tiểu Giáp vội vàng nhảy đến trước mặt hắn ngăn hắn lại, "Ngươi muốn đi đâu?"

"Trở về huyện nha."

Cố Tiểu Giáp kinh hoảng, "Sao lại muốn về huyện nha gấp như vậy?"

Đào Mặc ngượng ngùng nói: "Ta muốn thỉnh Kim sư gia viết bái thiếp."

"Cái này, kỳ thực bái thiếp cũng không quá trọng yếu." Cố Tiểu Giáp ấp úng hồi lâu, nắm lấy tay hắn kéo trở về phủ, "Ngươi cứ theo ta đi, ta thay ngươi thông báo."

"Không được không được." Đào Mặc cuống quít hất tay hắn ra, "Lễ không thể bỏ. Vạn nhất chọc giận Cố Xạ sẽ không tốt."

Cố Tiểu Giáp thầm nghĩ: Ngươi dây dưa kéo dài không đi, mới là chọc giận công tử."Ngươi yên tâm, có ta ở đây, công tử tuyệt sẽ không nói gì."

"Cái này cũng không ổn." Đào Mặc kiên trì nói, "Nếu để cho những người khác biết được, sẽ bất mãn với Cố công tử cũng không tốt."

Ai sẽ vì chút việc nhỏ này mà bất mãn với công tử? Cố Tiểu Giáp cơ hồ không nói gì.

Đào Mặc nói: "Không bằng như thế này, ta về huyện nha trước, chờ Kim sư gia rảnh rỗi viết bái thiếp cho ta, ta lại đến cửa bái phỏng."

Cố Tiểu Giáp nghi ngờ nói: "Vì sao phải chờ Kim sư gia rảnh rỗi?"

Đào Mặc đỏ mặt nói: "Kim sư gia đang xử lý công vụ, viết bái thiếp là việc tư vốn không nên làm phiền tới sư gia, nên chờ sư gia rảnh rỗi rồi nói."

Cái này cũng không biết phải đến ngày tháng năm nào. Cố Tiểu Giáp trợn mắt nói: "Ngươi định cứ như vậy để công tử nhà ta chờ ngươi?"

Đào Mặc không hiểu gì: "Ta còn chưa đưa bái thiếp, công tử nha người sao lại chờ ta?"

Cố Tiểu Giáp cứng người, cắn răng nói: "Thôi thôi thôi, bái thiếp này ta thay ngươi viết ha."

"Như vậy, không tốt đâu." Đào Mặc vẫn còn lưỡng lự.

Cố Tiểu Giáp tức đến mức tóc đều dựng đứng cả lên, "Như vậy thì có gì không tốt?"

Đào Mặc nói: "Vạn nhất công tử nhà ngươi nhận ra nét chữ của ngươi, có lẽ sẽ ngờ ta không đủ thành ý."

"Ngươi nghĩ nhiều quá rồi." Cố Tiểu Giáp bỗng nhiên giậm chân một cái, "Ngươi yên tâm, ta không để công tử nhìn ra nét chữ của ta là được!"

Hắn đã khoe khoang khoác lác, đành phải cố gắng thực hiện.

Nhìn Đào Mặc ở bên vui mừng mài mực, Cố Tiểu Giáp trong lòng buồn bực hoàn toàn là mình tự làm tự chịu.

"Ngươi dùng tay trái làm sao mà viết?" Đào Mặc hỏi.

Cố Tiểu Giáp tức giận nói: "Mắt công tử tinh tường vô cùng, nếu ta dùng tay phải viết, bất luận viết như thế nào, đều sẽ bị công tử liếc mắt nhìn thấu."

Thức Nhữ Bất Thức ĐinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ