Lão Đào biết được Đào Mặc từ chỗ Cố Xạ trở về, lập tức đến hỏi han.
Đào Mặc tức thì đem những chuyện đã xảy ra hôm nay nhất nhất kể lại.
Lão Đào nghe xong, thở phào nhẹ nhõm: "Như vậy kết cục ngược lại cũng không quá xấu."
Đào Mặc trợn to mắt, nói: "Hai nhân mạng mà còn không quá xấu? Đông lão gia Đông phu nhân người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, cũng thật quá bi thảm."
Lão Đào cười khan nói: "Thiếu gia nói phải."
Đào Mặc nghĩ nghĩ lại nói: "Bất quá nhận định của Cố Xạ lại giống ngươi."
Lão Đào nói: "Thiếu gia là đang khen ta?"
Đào Mặc mờ mịt nói: "Đâu nào?"
"Cố Xạ chính là cao đồ của Nhất Chuy đại sư, ở Đàm Dương huyện thanh danh rất cao, ta cùng y có cùng nhận định, há không phải là mượn ánh hào quang?"
"Trong lòng ta, Lão Đào cũng rất rất tài giỏi." Đào Mặc nói thành tâm thật ý. Lão Đào lặng lẽ làm rất nhiều việc, dù chưa bao giờ nói ra, nhưng không có nghĩa là hắn không biết, hắn cũng biết lão đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết cho những chuyện đó.
Lão Đào lộ vẻ vui mừng, "Vậy hai cái án này nói nhẹ không nhẹ, nói nặng không nặng, dù chân tướng đã rõ ràng, nhưng lúc thiếu gia phán án cũng cần phải cẩn thận. Nhớ phải chú ý đến thể diện của Đông phủ."
"Thể diện?" Đào Mặc sửng sốt, lập tức hiểu ra, "Lão yên tâm, ta nhất định nhiên sẽ không để chuyện của Đông cô nương cùng Thái Phong Nguyên truyền ra ngoài." Việc này nguyên bản không liên quan đến người khác, hà tất để người khác nói huyên thuyên. Hắn chỉ là đi một chuyến đến phủ của Nhất Chuy tiên sinh, lời đồn đãi đã nổi lên tứ phía, nếu chuyện này thực sự bị truyền ra ngoài, há lại không khiến Đông cô nương dưới đất cũng không được yên?
Hắn trầm ngâm cả hồi lâu. Không bằng đem hai án này phân ra? Dù sao người ngoài cũng không biết Thái Phong Nguyên có quan hệ với Đông cô nương, mà Đông phủ đương nhiên cũng sẽ đem việc này che giấu thật kĩ, tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài.
Hắn nhìn Lão Đào, đang muốn nói ra ý nghĩ này, lại nhớ đến cái hẹn cùng Cố Xạ ngày mai, lập tức nuốt trở lại, ậm ờ nói: "Việc này, ta còn phải cân nhắc cân nhắc."
Lão Đào cười nói: "Chuyện này đương nhiên. Thiếu gia từ từ suy nghĩ, ta đến trù phòng trước xem một chút."
"Được." Chờ lão đi rồi, Đào Mặc âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Cơ hội để hắn nói chuyện cùng Cố Xạ vốn không nhiều, có lẽ nhờ chuyện này mà có thể nói thêm vài câu.
***
Một đêm nửa ngày trôi qua trong chờ đợi.
Qua chính ngọ, Hách Quả Tử lại tới tới lui lui giữa đại môn và thư phòng.
Đến giờ Thân, Đào Mặc không nhẫn được nữa, tự mình đứng ở trong sân đầu nhìn ra phía đại môn.
Hách Quả Tử thấy hắn đứng mãi, sợ hắn mệt, nên nói: "Cũng không biết Cố công tử bao giờ đến. Thiếu gia, không bằng người vào ngồi trong sân, ngâm một bình trà từ từ mà đợi?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Thức Nhữ Bất Thức Đinh
RomanceThể loại: đam mỹ, cổ trang, hài Nhân vật chính: Đào Mặc, Cố Xạ Nhân vật phụ: Lão Đào, Hách Quả Tử, Đoan Mộc Hồi Xuân Tác giả: Tô Du Bình