Hai hạ nhân trong viện Trà Ngọc tiền vào túm Giang ma ma lôi ra ngoài, Giang ma ma bật khóc kêu lên: "Vân vương phi, nô tỳ không thể tiếp tục hầu hạ người, người hãy bảo trọng."
Vân vương phi chỉ cảm thấy tim như bị dao cắt đứng bật dậy: "Vương gia, tha cho Giang ma ma một lần đi, về sau nàng sẽ không dám nữa."
Vân Tử Khiếu lạnh lẽo nhìn bà chằm chằm: "Còn có mặt mũi cầu xin, nàng nhớ kỹ cho bổn vương, nếu có lần nữa bổn vương nhất định không tha cho nàng."
Sắc mặt Vân vương phi trắng bệch, tưởng tượng ra cảnh nhũ mẫu của mình sẽ bị đánh chết lại cầu xin: "Vương gia, cầu người,"
Vân Vãn Tuyết cũng quỳ xuống: "Tổ mẫu, phụ vương, các người tha cho cho Giang ma ma đi, nàng cũng không cũng không cố ý."
Trong lòng Vãn Tuyết càng hận Vân Nhiễm, đều là do tiện nhân này.
"Câm mồm," Lão vương phi gầm lên, tay khẽ bóp trán, thập phần mệt mỏi, ngầm bực chất nữ này, sự tình này tiết lộ ra ngoài sẽ làm lớn chuyện, chết một cái nô tài có làm sao, lao vương phi lanh mặt: "Được rồi, ta cũng mệt mỏi, các người đều trở về đi."
Vân Tử Khiếu trừng mắt nhìn Vân vương phi một cái, nếu không phải mẫu thân nảo vệ nàng, ông sẽ không dễ dàng bỏ qua, "Mẫu thân nghĩ ngơi, nhi tử xin lui xuống."
Lão vương phi gật đầu, lại nằm tựa trên nhuyễn tháp, nhắm mắ chuẩn bị nghỉ ngơi.
Bất quá đám người Vân Tử Khiếu còn chưa ra khỏi cửa một thân ảnh đã chạy vội vào lớn tiếng bẩm báo: "Quận chúa, xảy ra chuyện lớn rồi, Lý ma ma làm vỡ vài món đồ hoàng thượng ngự ban?"
Trên tháp lão vương phi ánh mắt trợn lên, bắn ra lệ khí: "Sao lại thế này?"
Lệ Chi bình tĩnh bẩm báo: "Hồi lão vương phi, lúc trước quận chúa leecnhj cho nô tỳ cùng Lý ma ma kiểm kê đồ hoàng thượng ngự ban, hông ngờ có hai tỷ muội tay chân vụng về, Lý ma ma liền tức giận, lớn tiếng răn dạy các nàng, bỏi vì quá kích động nên làm vỡ vài món đồ bằng ngọc."
Lão vương phi lạnh lùng nhìn Vân Nhiễm, nha đầu này không đơn giản, chuyên lời đồn là do nàng thiết kế, chuyện của Lý ma cũng do nàng động thủ, lão vương phi cảm thấy kinh hãi.
"Người tới, đem Lý ma ma viện Như Hương lại đây cho ta."
Lệ Chi khom người đáp: "Hồi lão vương phi, nô tỳ đã cho người dẫn Lý ma ma lại đây."
Lão vương phi âm trầm liếc Lệ Chi, không kiêu ngạo, không siểm nịnh, biết tiến biết lui, xem ra ba năm Vân Nhiễm ở Phượng Thai Huyền cũng không tệ.
"Đem người kéo xuống, cùng Giang ma ma loạn côn đánh chết," muốn chỉnh đốn lại vương phủ, một vài hạ nhân chuyên môn gây chuyện cho chủ tửm giữ lại cũng là mầm họa.
Lão vương phi hạ lệnh, trong viện Trà Ngọc lại có hai bà tử đi ra kéo Lý ma ma ra ngoài, Lý ma ma hét lớn: "Lão vương phi tha mạng, tha mạng."
Mắt thấy không có ai để ý tới bà, bà lại nghĩ tới quận chúa hô to: "Quận chúa cứu mạng nô tỳ a."
Trước cửa Triệu ma ma châm chọc cười lạnh nhìn Lý ma ma bị người kéo ra, giờ phút này không có hống hách như xưa, giống một con chó bị đuổi đánh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Quỷ Y Quận Vương Phi
RomanceTác giả: Ngô Tiếu Tiếu. Thể loại: Xuyên không, nữ cường, HE. Tình trạng bản gốc: Hoàn thành. VĂN ÁN: Hắn, Yến Kỳ phong hào Yến quận vương, ngọc thụ lâm phong, danh tiếng bay xa, tay nắm binh quyền khuynh đảo thiên hạ, làm vô số nữ nhân mong nhớ ngày...