Chương 38:
Sở Minh Nguy và Tiêu Linh Ngọc giữ một khoảng cách xa xa đuổi theo đám người, nhìn thấy bọn họ rẽ trái rẽ phải vậy mà đi đến một con đường cùng, rất nhiều phiến núi đá lớn màu đen chắn trước mặt họ. Hai người liếc nhau, thận trọng dùng thần thức đi thăm dò phía trước, chỉ thấy Vân Tẩu Ông tiến về trước một bước không biết thi triển pháp thuật gì, núi đá màu đen dần dần tiêu biến lộ ra một tòa cung điện nhỏ dựng bởi những khối đá màu đen.
Tiêu Linh Ngọc theo bản năng ngẩng đầu, có thể thấy tòa cung điện ẩn hiện trên đỉnh núi kia giống hệt như cung điện trước mắt, chỉ là quy mô của tòa cung điện trước mắt này nhỏ hơn nhiều.
Cung điện vừa hiện ra trước mắt, đám người Vân Tẩu Ông đều lộ ra sắc mặt vui mừng, ánh mắt đồng thời tụ lại trên người Hứa Huyên.
Liễu Hạo Tuyết thản nhiên cười, tùy tiện thả Hứa Huyên trên mặt đất, nhẹ phất tay một cái trừ đi cấm thuật trên người Hứa Huyên. Không thèm nhìn vẻ oán hận trên mặt Hứa Huyên, Liễu Hạo Tuyết hướng về Hứa Huyên cười vui vẻ ý nói kia là phương hướng của tòa cung điện.
Hứa Huyên chật vật từ trên mặt đất đứng lên, trên mặt vặn vẹo lộ ra thần sắc sợ hãi nhìn về phía cung điện, chần chừ không chịu tiến lên.
Liễu Hạo Tuyết nhướng mày, "Tiểu huynh đệ cứ chần chờ mãi thế này có phải là muốn chúng ta giúp ngươi một tay?"
Sắc mặt Hứa Huyên trắng nhợt, oán hận trừng mắt liếc Liễu Hạo Tuyết một cái, Liễu Hạo Tuyết đối với vẻ mặt của Hứa Huyên làm ngơ, vẫn cười đến là xinh đẹp nhìn hắn. Vân Tẩu Ông liếc mắt nhìn Hứa Huyên chần chờ mãi không tiến lên, đột ngột ra tay bắt lấy Hứa Huyên, một tay thẳng ném về hướng cung điện phía trước.
Một chiêu này của Vân Tẩu Ông quá mức đột ngột, không chỉ đám người Liễu Hạo Tuyết mà cả Tiêu Linh Ngọc vẻ mặt đều cổ quái, nhất thời không nói nên lời.
Đầu mi Vân Tâu Ông một chút cũng không động, "Hắn không chịu đi ta chỉ có thể ra tay giúp hắn."
Sở Minh Nguy lạnh lùng nhìn hành động của Vân Tẩu Ông đối với Hứa Huyên, hoàn toàn thờ ơ. Hắn không quên sát ý của Hứa Huyên đối với tiểu sư đệ, nếu như Hứa Huyên chết trong tay đám tán tu ở phía trước thì quá tốt, nếu Hứa Huyên tránh được một kiếp thì hắn cũng muốn thay tiểu sư đệ trừ đi mối họa ngầm này.
Tiêu Linh Ngọc cũng không biết Sở Minh Nguy vì bản thân mà có sát ý với Hứa Huyên, nhất thời trong lòng còn rối rắm không biết có nên làm ra vẻ đồng môn hữu ái ra tay cứu Hứa Huyên. Có điều Tiêu Linh Ngọc liếc mắt nhìn Sở Minh Nguy một cái thì cũng buông ý tưởng này. Y đã quyết định ở bên Sở Minh Nguy, tất nhiên không muốn lại ngụy trang, đồng môn hữu ái vân vân, ngụy trang trước mặt Hứa Huyên độ khó quá lớn.
Đám người thấy Hứa Huyên bị người dùng sức ném về phía cung điện, mà khi sắp tiếp xúc với cung điện thì bị cái gì đó cản lại. Hứa Huyên bị bắn ngược rơi xuống đất, một tầng nước mỏng trong suốt thoáng hiện lên.
BẠN ĐANG ĐỌC
Pháo hôi trọng sinh kí - Lý Tùng Nho - Quân Phất
RandomVăn án: Kiếp trước, Y là vật hy sinh lớn nhất cho vương tọa của hắn. Y vì hắn tay đầy huyết tinh, khi sư diệt tổ, rơi vào ma đạo. Chỉ đổi về một câu của hắn 'tự làm tự chịu', còn bị hắn nhốt vào hỏa trận Cửu U Minh để hồn phi phách tán. Duyên kiếp...