Chương 68: Quạ quỷ
Hai ngày sau, một vệt sáng xẹt qua trên không trung, một cái bóng màu hồng phấn dính chặt ở đằng sau, và theo sau đó vô số bóng đen ùn ùn kéo tới đuổi theo vệt sáng.
Tiêu Linh Ngọc sắc mặt nặng nề, tay phải nắm Linh Tủy, linh lực toàn thân đều tập trung vào Thủy Nguyệt Luân dưới chân, cấp tốc chạy nhanh về phía trước.
"Tiêu Linh Ngọc, chúng còn muốn đuổi theo chúng ta bao lâu nữa?" Chu Hỷ Nhi hổn hển hỏi.
Thần thức Tiêu Linh Ngọc quét về cái bóng dính chặt vào mình phía sau, cảm thấy đau đầu, "Làm sao ta biết được."
Mắt thấy cái bóng phía sau lại cố nhích về gần mình thêm chút nữa, Tiêu Linh Ngọc không muốn nói thêm, tập trung điều khiển Thủy Nguyệt Luân, chỉ hi vọng có thể chạy nhanh hơn chút nữa.
Bóng đen đuổi theo sau Tiêu Linh Ngọc được tạo thành từ vô số những con chim lớn hình dáng quỷ dị. Tiêu Linh Ngọc không biết chút gì về loài chim này, cũng là Lão Quỷ Đầu nói cho, đây là một loài thượng cổ dị thú, tính tình hơi hung hãn, gọi là Quạ Quỷ. Quạ Quỷ chiều cao 1 mét, hai đầu một chân, diện mạo xấu xí, lông toàn thân cứng như sắt, vừa hung hãn vừa thích quần cư, tại thời thượng cổ tu sĩ tránh nó như tránh tà vậy.
Tiêu Linh Ngọc bây giờ rất hối hận vì đã trêu đến loài Quạ Quỷ này, y đã chạy trốn suốt cả ngày hôm nay, nhưng dù cho y trốn thế nào, chúng đều đuổi theo gắt gao phía sau không hề có ý định buông tha.
Chu Ngọc Nhuận nãy giờ vẫn luôn nằm trong lòng Tiêu Linh Ngọc ló đầu ra, nhìn nhìn Tiêu Linh Ngọc, vẻ mặt lấy lòng, 'Tiểu quái vật, Tiểu Trư cho ngươi một cái trái cây ăn nha?'
Tiêu Linh Ngọc nghe tới hai chữ 'trái cây' liền nhớ tới lí do mình rơi vào tình cảnh này, lập tức hừ lạnh một tiếng, cả người Chu Ngọc Nhuận run lên, nghĩ nghĩ cẩn thận mới nói, 'Tiểu Trư cho người hai cái trái cây, được hông?'
Chu Ngọc Nhuận vẻ mặt đáng thương nhìn Tiêu Linh Ngọc, một cái trái cây đã làm cho nó rất đau lòng, nhưng mà tiểu quái vật bực mình rồi, Chu Ngọc Nhuận ép dạ lấy ra hai cái trái cây, tiểu quái vật hẳn là sẽ không tức giận nữa.
Tiêu Linh Ngọc nhìn thoáng qua ánh mắt đang nhìn mình của Chu Ngọc Nhuận, chỉ biết thở dài, vuốt ve nó, 'Lần sau có còn chạy lung tung nữa không?'
Chu Ngọc Nhuân nghe thấy giọng của tiểu quái vật mềm xuống, lập tức ra sức lắc đầu, 'Tiểu Trư sẽ không bao giờ chạy lung tung nữa.'
Mắt thấy vẻ mặt của Tiêu Linh Ngọc đã không còn lạnh lùng như trước, lá gan của Chu Ngọc Nhuận lại phì lên, 'Tiểu quái vật, vậy ngươi có còn muốn trái cây của Tiểu Trư không?'
Tiêu Linh Ngọc vẻ mặt không chút đổi sắc liếc nhìn nó một cái, Chu Ngọc Nhuận lập tức đổi thái độ, 'Trái cây tổng cộng có 3 cái, Tiểu Trư một cái, tiểu quái vật hai cái.'
Trái cây trong miệng Chu Ngọc Nhuận chính là nguyên do bọn hắn chọc đến Quạ Quỷ.
Ngày hôm trước, Tiêu Linh Ngọc mang theo Chu Hỷ Nhi đi tầm bảo, khi đi ngang qua một nơi bỗng nhiên Chu Ngọc Nhuận trở nên hưng phấn lạ thường, nói cách đó không xa có một mùi hương siêu siêu thơm. Ôm suy nghĩ đã gặp sẽ không bỏ qua, Tiêu Linh Ngọc theo sự chỉ dẫn của Chu Ngọc Nhuận chạy qua đó, hiện ra trước mắt bọn họ là một ngọn núi lớn đen thùi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Pháo hôi trọng sinh kí - Lý Tùng Nho - Quân Phất
RandomVăn án: Kiếp trước, Y là vật hy sinh lớn nhất cho vương tọa của hắn. Y vì hắn tay đầy huyết tinh, khi sư diệt tổ, rơi vào ma đạo. Chỉ đổi về một câu của hắn 'tự làm tự chịu', còn bị hắn nhốt vào hỏa trận Cửu U Minh để hồn phi phách tán. Duyên kiếp...