Chương 43: O(∩_∩)O
"Sư phụ, ta thích người!" Tiểu Hắc đứng ở nơi đó, vẻ mặt rụt rè, nhưng trong mắt ánh lên sự cố chấp.
Anh Cửu Hoa mỉm cười bình tĩnh với Tiểu Hắc ở đối diện, một lần lại một lần nghe Tiểu Hắc lặp lại những lời này. Thật lâu sau, Anh Cửu Hoa đột nhiên vươn tay nhẹ nhàng vỗ lên người Tiểu Hắc, mắt thấy vẻ mặt Tiểu Hắc trở nên ngạc nhiên, ý cười trên mặt Anh Cửu Hoa trở nên cổ quái. Một trận gió thổi tới, bụi đá phiêu tán khắp nơi, Tiểu Hắc đã không ở nơi đó, chỉ còn một khối đá lớn khoảng một ngón tay nằm trong lòng bàn tay Anh Cửu Hoa.
Không chút để ý tới khối đá trong tay, đầu mi Anh Cửu Hoa nhếch lên, là bởi vì thường xuyên tiếp xúc với Thiên Huyễn thạch sao, ảo ảnh càng ngày càng trở nên chân thực, đến cả mình trong phút chốc kia cũng hoảng hốt không biết là thật hay giả. Nghĩ đến trong ảo cảnh, mắt Tiểu Hắc chất đầy tình ý nhìn bản thân, ánh mắt Anh Cửu Hoa tối lại, theo bản năng liếc nhìn về phía Tiểu Hắc đang đứng cách đó không xa đợi mình, ánh mắt lộ ra tia bất đắc dĩ.
Anh Cửu Hoa cẩn thận thu hồi hòn đá trong tay, cộng thêm ba khối tìm được lúc trước nữa, đây là khối Thiên Huyễn thạch thứ tư hắn tìm được. Theo hắn suy tính, toàn bộ ảo cảnh hẳn là có 6 mắt trận, tương ứng với 6 khối Thiên Huyễn thạch, lúc trước trong tay Tiêu Linh Ngọc đã cầm một khối, như vậy thì còn một khối cuối cùng. Trong lòng nhanh chóng tính toán vị trí của tất cả mắt trận, Anh Cửu Hoa mỉm cười hướng về Tiểu Hắc đứng cách đó không xa vẫy vẫy tay.
Tiểu Hắc đứng ở xa xa vẫn luôn canh chừng cho Anh Cửu Hoa, cẩn thận tránh cho mình bước vào phạm vi của ảo cảnh. Nhìn Anh Cửu Hoa tại ảo cảnh khóe miệng mỉm cười, Tiểu Hắc không kìm được suy đoán rốt cuộc thì sư phụ ở trong đó thấy cái gì. Có lẽ nào là bản thân? Ý niệm này chợt lướt qua trong đầu Tiểu Hắc, Tiểu Hắc nhanh chóng loại nó ra khỏi đầu. Hình ảnh kiều diễm ướt át lúc trước hắn ở trong ảo cảnh thấy được lại một nữa hiện về, người Tiểu Hắc nóng lên, sắc mặt cũng không tự chủ được đỏ lên. Phiêu mắt liếc về phía Anh Cửu Hoa ở xa xa, Tiểu Hắc âm thầm cảm thấy may mắn sư phụ không cho mình tiến vào ảo cảnh, lỡ như hắn làm ra cái trò ôm tảng đá gọi 'sư phụ' nữa thì..., nghĩ đến loại cảnh tượng đó Tiểu Hắc vừa giận vừa xấu hổ muốn chết.
Anh Cửu Hoa bắt gặp thấy đệ tử mình đứng một mình nơi đó, mặt đỏ ửng, trong lòng đột nhiên hiện lên cái tên 'Tiêu Linh Ngọc', nhất thời cảm thấy bất mãn, bước một bước lớn hướng đến bên người Tiểu Hắc.
"Rắc!" Một tiếng vang thật lớn truyền đến bên tai, đánh gãy hình ảnh kiều diễm trong đầu Tiểu Hắc. Tiểu Hắc kinh ngạc ngẩng đầu, vết nứt trong không trung giờ lại lớn thêm, vô số khí màu xám theo khe hở trên không trung tràn vào, tụ lại trên đỉnh đó.
Khe hở dần lớn lên, cây cối xanh tươi hoa cỏ rực rỡ đình đài lầu các xung quanh cũng theo đó mà biến mất, phía trước một ngọn núi màu đen chân thật xuất hiện trước mắt mọi người. Có điều làm cho người ta không ngờ đến được là, cả ngọn núi đen cư nhiên bị đảo ngược, đỉnh núi trở thành chân núi mà chân núi lại thành đỉnh núi. Từ xa nhìn lại, nguyên cả đại điện trên đỉnh ngọn núi đã nhập vào hư vô.
BẠN ĐANG ĐỌC
Pháo hôi trọng sinh kí - Lý Tùng Nho - Quân Phất
RandomVăn án: Kiếp trước, Y là vật hy sinh lớn nhất cho vương tọa của hắn. Y vì hắn tay đầy huyết tinh, khi sư diệt tổ, rơi vào ma đạo. Chỉ đổi về một câu của hắn 'tự làm tự chịu', còn bị hắn nhốt vào hỏa trận Cửu U Minh để hồn phi phách tán. Duyên kiếp...