Chương 54

4.5K 320 38
                                    


Chương 54 Gây khó dễ

Sau khi chúng tiên tông rời khỏi, chuyện đại đệ tử của chưởng môn Vân Thiên tông Sở Minh Nguy chưa đến 40 tuổi thăng nhập Anh cảnh chỉ trong một đêm đã truyền khắp tu chân giới, bên cạnh đó còn thêm một tin tức bên lề của vị tân Anh cảnh đại năng này, ít ngày nữa Sở Minh Nguy sẽ cùng với đệ tử thiên tài nhỏ tuổi nhất Vân Thiên tông Tiêu Linh Ngọc kết làm đạo lữ.

Hai tin tức vừa đi ra, Sở Minh Nguy trở thành chủ đề thu hút sự chú ý nhất trong Tu chân giới, bất kể ở đâu cũng đàm luận về Sở Minh Nguy, nhất là đề tài về Sở Minh Nguy và Tiêu Linh Ngọc được mọi người đem ra bàn tán say sưa. Trong thời gian ngắn các loại tin đồn về hai người thực có giả có truyền khắp toàn bộ Tu chân giới.

Một ngày nọ sau giờ ngọ, trong lúc rãnh rỗi, Lăng Tiêu Tử ngồi trong đại điện nghe Mạnh Phàm nói về những tin bát quái nổi bật nhất của Tu chân giới hiện nay. Các loại lời đồn đãi thật thật giả giả ví dụ như : Gì mà Sở Minh Nguy năm đó lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Linh Ngọc sáu tuổi nhất kiến chung tình, mấy năm nay vẫn luôn cuồng dại canh phòng ; gì mà Lăng Tiêu Tử vốn không đồng ý chuyện hai người, đem hai người chia rẽ, mắt thấy Sở Minh Nguy tiến vào Anh cảnh nên mới bất đắc dĩ đồng ý vân vân. Hai người một người nói sung sướng một người nghe được sung sướng.

Đợi khi Mạnh Phàm nói xong, Lăng Tiêu Tử đột nhiên tủm tỉm cười nói, "Kiếm lời không ít linh thạch đúng chứ ?".

Mạnh Phàm vẻ mặt nghi hoặc: "Sư phụ sao lại nói lời ấy?"

Lăng Tiêu Tử hừ nhẹ một tiếng: "Ngươi còn giả bộ?"

Mạnh Phàm vẻ mặt vô lại: "Đệ tử sao dám giả bộ."

Nụ cười của Lăng Tiêu Tử không đổi: "Ta nghe nói Minh Nguy nghe thấy mấy tin đồn này vô cùng giận, thề muốn từ trong tông môn lôi ra kẻ đồn đãi nhảm nhí hung hăng phạt một trận."

Sắc mặt Mạnh Phàm đại biến, sau đó vẻ mặt đau khổ mở miệng, "Sư phụ anh minh, đệ tử cũng nhờ vài tin này kiếm được một chút." Mắt thấy Lăng Tiêu Tử vẫn mỉm cười không tỏ vẻ gì khác, Mạnh Phàm càng đau khổ, "Đệ tử biết sai, không nên mang chuyện của sư huynh nói cho ngoại nhân, đệ tử nguyện đem số linh thạch kiếm được giao tất cả cho sư phụ xử lí."

Lăng Tiêu Tử vẻ mặt hòa ái, "Nếu Phàm nhi có tâm này, sư phụ cũng phải cố mà nhận, có điều chuyện ngươi làm sai, nên phạt thì vẫn phải phạt."

Trên mặt Mạnh Phàm cố gắng làm ra một cái biểu tình đáng thương hề hề, hy vọng Lăng Tiêu Tử có thể giơ cao đánh khẽ, ngàn vạn lần đừng nói cho đại sư huynh biết.

Lăng Tiêu Tử bị biểu tình của Mạnh Phàm chọc cười, lại chuyển đề tài như phát sầu nói, "Đại sư huynh của ngươi sắp xây dựng động phủ riêng cho mình, lần này hắn đi, một số sự vụ của Hạo Thiên phong vi sư trước mắt chưa tìm được người tiếp nhận."

Mạnh Phàm nghe Lăng Tiêu Tử kể lể dọa dẫm một phen, toàn bộ là vì câu cuối cùng này, hiện tại trong lòng rối rắm không thôi. Là làm trâu làm ngựa cho sư phụ hay là bất chấp để cho đại sư huynh phạt một chút, thật đúng là khó lựa chọn.

Pháo hôi trọng sinh kí  - Lý Tùng Nho - Quân PhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ