Chương 5: Tôi đợi cậu mang tới

670 50 4
                                    

Hứa Ngụy Châu bắt đầu âm thầm tính toán, thì ra Tống Ngộ Phàm là tổng giám đốc của phòng phát triển nhân lực, lý do cậu biết hắn làm ở phòng phát triển nhân lực là bởi vì mấy tháng nay cậu giao cơm đến tầng 31 cho nên cũng biết được phòng đó là phòng gì:

"Thì ra là như vậy"

Lý do Tống Ngộ Phàm nhớ được Hứa Ngụy Châu là bởi vì mỗi lần cậu tới giao cơm luôn luôn cố gắng muốn nói chuyện thật nhiều với nhân viên ở đó, nhưng cuối cùng đều bị bọn họ làm ngơ. Tống Ngộ Phàm thích những người hòa đồng, người nào càng muốn kết giao bạn bè rộng rãi thì Tống Ngộ Phàm lại càng cảm thấy thích hơn, ví như người giao hàng này chẳng hạn:

"Tôi thấy cậu là một nhân viên tốt đấy, lúc nào giao hàng cũng đều đúng giờ, hơn nữa thái độ làm việc rất chuyên nghiệp, cơm ở cửa tiệm cậu rất ngon, văn phòng chúng tôi sẽ thường xuyên ủng hộ" Tống Ngộ Phàm cười cười nói.

Trước đây Hứa Ngụy Châu luôn nghĩ mọi người ở tầng 31 đều là những người bận rộn không thích nói chuyện, hiện tại Hứa Ngụy Châu liền phát hiện ra rằng Tống Ngộ Phàm này hoàn toàn không phải như vậy. Nghĩ lại một chút Hứa Ngụy Châu liền rút ra được một kết luận rằng người làm ở vị trí càng cao trong Hoàng thị thì lại càng có thể cùng cậu nói chuyện nhiều hơn:

"Cám ơn, tôi nhất định sẽ về báo lại với ông chủ nói ông chủ làm cơm nhiều một chút cho văn phòng anh"

Tống Ngộ Phàm gật đầu rồi đưa tay về phía trước ý muốn cùng Hứa Ngụy Châu bắt tay làm quen:

"Tôi gọi là Tống Ngộ Phàm, cậu tên gì?"

Thật ra thì hành động này đối với bản thân Tống Ngộ Phàm là điều rất bình thường, cậu từng ở nước ngoài học hỏi một thời gian cho nên tránh không được khi gặp một người liền muốn kết bạn. Hứa Ngụy Châu có điểm bất ngờ, không nghĩ tới mình không cần tự tạo cơ hội liền có thể được Tống Ngộ Phàm chủ động làm quen rồi, cậu vui vẻ đưa tay về phía trước bắt lấy tay Tống Ngộ Phàm:

"Tôi gọi là Hứa Ngụy Châu"

Nói chuyện với Tống Ngộ Phàm đúng là dễ hơn rất nhiều so với nói chuyện với Hoàng Cảnh Du, Hứa Ngụy Châu cảm thấy nếu như không thể tạo lập mối quan hệ với Hoàng Cảnh Du thì cậu cũng có thể cùng người đối diện đây tạo lập quan hệ cũng đều được cả. Tống Ngộ Phàm là tổng giám đốc của phòng phát triển nhân lực, nghĩa là mọi nghệ sĩ mới muốn vào công ty đều phải nộp danh sách và được Tống Ngộ Phàm gật đầu thì mới có thể thông qua. Hứa Ngụy Châu cảm thấy Tống Ngộ Phàm là một người rất phóng khoáng thích kết giao bạn bè, hơn nữa ở Tống Ngộ Phàm không có sự phân biệt đẳng cấp giống như một số nhân viên trong Hoàng thị, Hứa Ngụy Châu nghĩ cùng người này kết thành bạn tốt sẽ khả thi hơn là cùng với Hoàng Cảnh Du.

Đương nhiên suy nghĩ này của Hứa Ngụy Châu đúng là không sai, đối với một người phóng khoáng thích kết giao luôn là mẫu bạn bè lý tưởng, còn đối với người trong nóng ngoài lạnh lúc nào cũng một bộ dạng nghiêm túc như Hoàng Cảnh Du thì lại không thể bắt đầu từ tình bạn được. Một khoảng thời gian sau này Hứa Ngụy Châu mới nhận ra được một vấn đề rằng, muốn nói chuyện cùng với Hoàng Cảnh Du thì có cái miệng thôi vẫn chưa đủ, cái chính phải là ngôn ngữ hình thể nữa, khoảng thời gian Hứa Ngụy Châu mang ngôn ngữ hình thể ra tạo lập mối quan hệ với Hoàng Cảnh Du đó dĩ nhiên vẫn là để nói sau đi.

[Chuyển ver Du Châu] Xin hãy đặt cạnh anh ấy một Hứa Ngụy ChâuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ