Chương 106: Hoàng Cảnh Du anh rất kỳ lạ

529 25 5
                                    

Thẩm Đào năm nay hai mươi bảy tuổi, là người đứng đầu công ty giải trí Hợp Cảnh. Hợp Cảnh và Hoàng thị chính là hai công ty giải trí hàng đầu hiện nay, số nghệ sĩ nổi tiếng đa số đều là từ hai công ty này mà ra. Thẩm Đào và Hoàng Cảnh Du từng học chung một trường đại học, tuy không phải là bạn bè cùng khoa nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ học chung một lớp một số môn tiên quyết. Năm ấy trường đại học có mở một cuộc bình chọn trên mạng xem xem ai là người đẹp trai nhất, dĩ nhiên thì hai người đàn ông xuất sắc như Thẩm Đào và Hoàng Cảnh Du nghiễm nhiên được đưa vào danh sách. Có người nói thích Thẩm Đào bởi vì anh ta hòa đồng dễ gần, ấm áp giống như là ánh mặt trời vậy, có người nói lại thích Hoàng Cảnh Du bởi vì hắn thuộc loại lạnh lùng trầm tĩnh, người ta thỉnh thoảng mới có thể thấy nụ cười trên môi hắn, mỗi khi hắn cười sẽ giống như một tòa núi băng ngàn năm có tia nắng yếu ớt chiếu ở trên đó. Cuộc bình chọn này không chỉ có sinh viên trong trường mà còn có cả một số giảng viên cũng tham gia, có một nữ giảng viên bỏ phiếu cho Thẩm Đào khiến cho kết quả cuối cùng Thẩm Đào trở thành nam sinh đẹp trai nhất trường đại học đó. Thẩm Đào và Hoàng Cảnh Du sau lần ấy không rõ về sau tại vì sao hễ nhìn thấy nhau liền mặt lạnh không hỏi han gì cả, có người nói là do Hoàng Cảnh Du tức giận, cũng có người nói hai người bọn họ vốn dĩ không có quen biết cho nên không nói chuyện với nhau, nhưng có một điều ai cũng biết rằng hai người bọn họ hễ cứ chạm mặt nhau liền sẽ chủ động tránh mặt.

Đại học cũng đã là đối thủ, lên thương trường vẫn không tránh được số kiếp này, nhưng tiếng tăm của Hoàng thị so với Hợp Cảnh thật sự cao hơn một chút, hơn nữa không rõ là do người đứng đầu mỗi công ty chỉ thị hay là do lý do gì khác mà nghệ sĩ hai bên luôn rất gầm ghè nhau, hễ có một hợp đồng béo bở nào đó nhất định cả hai sẽ tranh về cho bằng được đến người còn ta mất thì thôi.

"Hợp tổng, tài liệu anh cần đã có ở đây rồi"

Phòng làm việc rộng lớn ở trên tầng cao nhất, ngồi ở tại chỗ này có thể nhìn thấy được ánh mặt trời đang từ từ hạ xuống, hoàng hôn màu đỏ bao trùm cả một khoảng trời. Người đàn ông ngồi trên một chiếc ghế da đơn màu đen, trên người mặc một chiếc áo sơ mi trắng mở ra hàng cúc cổ trên cùng, gương mặt hài hòa không quá mức góc cạnh, khóe miệng cong cong cho dù không cười nhưng cũng khiến cho người ta nhận định được đó là một người đàn ông dễ gần.

Thẩm Đào khẽ gật đầu tiếp nhận lấy văn kiện trên tay từ một cô gái, đợi đến khi cô gái kia cúi đầu xoay người rời đi rồi thì hắn mới chậm rãi mở văn kiện ra xem. Trang đầu của văn kiện chính là một tấm ảnh nhỏ có mặt của Hứa Ngụy Châu cùng một vài số thông tin cá nhân, Thẩm Đào lật mở hết hai trang văn kiện rồi đóng lại, ngón tay thon dài gõ nhẹ trên mặt bàn trong lòng thầm nghĩ xem ra Hoàng Cảnh Du quả thật rất bao bọc người này, thế cho nên hắn điều tra cậu đã một tháng nay rồi số thông tin cũng chỉ vẻn vẹn được hai mặt giấy này thôi.

...

Hứa Ngụy Châu vừa mới rồi có đưa Phương Đán Đán về nhà của cô ấy cho nên hiện tại về đến nhà cũng hơi muộn một chút, cậu đưa tay nhấn mật mã quen thuộc trước cửa nhà rồi mở cửa ra, may mắn Hoàng Cảnh Du vẫn còn chưa trở về. Hứa Ngụy Châu trên tay xách theo mấy túi đồ đi vào bên trong, quần áo trên người cũng không kịp thay đã đứng ở trước bếp rửa rau thái thịt. Hứa Ngụy Châu nấu ăn không phải là rất ngon nhưng vẫn có thể giữ chân của Hoàng Cảnh Du được, cũng chẳng biết Hoàng Cảnh Du là thích ăn thức ăn của Hứa Ngụy Châu nấu hay là thích ăn Hứa Ngụy Châu nữa, nhưng mà mỗi lần hắn trở về nhà đều dùng ánh mắt nhìn chằm chằm cậu ăn cơm rất vui vẻ.

[Chuyển ver Du Châu] Xin hãy đặt cạnh anh ấy một Hứa Ngụy ChâuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ